Phi thuyền chở Hỏa Diễm cùng Hỏa Toàn Nhi bay nhanh trở về.
Hỏa Toàn Nhi lười biếng nói: "Diệp Phàm này khẳng định có quan hệ với nhị thái tử đã chết của Bích Vân Tông kia."
Sau khi tới Bích Vân Tông Hỏa Toàn Nhi liền hỏi thăm một vòng, chuyện về Diệp Phàm là cấm kỵ, nhưng người biết tới không ít, nếu thật sự muốn thăm dò cũng không phải là chuyện quá khó gì.
Hỏa Toàn Nhi phát hiện Diệp nhị thiếu kia tuy rằng là người thường, nhưng cuộc sống ở Bích Vân Tông lại cực kỳ sảng khoái, tiên phàm có khác, phần lớn tu sĩ đều chướng mắt con nối dõi là người thường, phần lớn người không có linh căn sẽ bị đưa tới phàm giới, người có thể ở lại giống như Diệp Phàm, còn sống như cá gặp nước đã ít lại càng ít, đãi ngộ của Diệp Phàm năm đó làm cho không ít tu sĩ trong tông môn cũng phải ghen ghét không thôi.
Hỏa Diễm híp mắt, suy tư một chút nói: "Tình huống của Phạn Dạ này hẳn là đoạt xá, nhưng người bình thường không thể đoạt xá tu sĩ."
"Nhưng vị Diệp nhị thiếu kia không phải sở hữu cửu sắc thần hồn sao? Không chừng lại có ngoài ý muốn." Hỏa Toàn Nhi không cần nghĩ ngợi nói.
Hỏa Diễm gật đầu: "Đúng là có loại khả năng này, nếu hắn thật sự là Diệp nhị thiếu gia kia trọng sinh, đã có linh căn, hơn nữa lại sở hữu cửu sắc thần hồn, tiền đồ vô lượng a!"
Hỏa Toàn Nhi cười cười, hơi bỡn cợt nói: "Nếu nói tiền đồ vô lượng, ta ngược lại càng cảm thấy Diệp Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990484/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.