Bích Vân Tông.
Bạch Vân Hi ỷ trước cửa sổ, nhìn ra không trung bên ngoài.
Ngao Tiểu No nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: “Nhàm chán sao? Diệp Phàm đi cầu hôn cho người ta, sao ngươi không đi cùng?”
Bạch Vân Hi cau mày: “Đã có nhiều người giúp vui như vậy, ta liền không cần đi theo xem náo nhiệt.” Bên ngoài, lời đồn về tình tay ba giữa Phạn Dạ, Hứa Minh Dương cùng Diệp Khải Hiền đã đủ nhiều, hắn liền không cần phải đi theo tưới dầu lên hỏa.
Ngao Tiểu No gật đầu: “Cũng phải, nhiều người thối hoắc.”
Một nữ tử mặc thanh y dừng trước cửa sổ.
Nữ tử đáp xuống mặt đất, nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi, hai mắt tỏa sáng.
Khí thế trêи người nữ tử rất nặng, Ngao Tiểu No bị áp chế đến không thoải mái.
“Là một tu sĩ Nguyên Anh, khí thế không yếu, hình như không phải nhân vật dễ chọc gì, ánh mắt nữ nhân kia nhìn ngươi sắc mị mị, sẽ không phải là thừa dịp Diệp Phải không ở đây tới cướp sắc đi.” Ngao Tiểu No đại kinh thất sắc nói.
Bạch Vân Hi âm thầm hơi khẩn trương lên, một lát sau lại cảm thấy Ngao Tiểu No khẩn trương quá độ.
Cửa bị đẩy ra, nữ tử tùy tiện đi vào phòng, nhìn khắp nơi một vòng, hoàn toàn không có chút khách khí nào.
(dreamhouse2255)
“Bái kiến tiền bối.” Bạch Vân Hi hành lễ với nữ tử.
“Không cần đa lễ!” Nữ tử nắm lấy tay Bạch Vân Hi, sờ sờ, vừa lòng nói: “Ngươi là Vân Hi đi, lớn lên thật đẹp mắt.”
Bạch Vân Hi không được tự nhiên rút tay về, miễn cưỡng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990476/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.