“Sông lớn chảy về phía đông a! Sao trêи trời trông về Bắc Đẩu a! Nói đi ta liền đi a! Ngươi có ta có tất cả đều có oa! Gặp chuyện bất bình rống một tiếng oa, khi nên ra tay liền ra tay oa, hấp tấp xông cửu châu a!” Diệp Phàm vừa đi, một bên cầm bầu rượu quơ chân múa tay ca hát.
Ngao Tiểu No ghé vào trêи vai Bạch Vân Hi, lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc! “Lá gan của Diệp Phàm thật không nhỏ! Hát khó nghe còn dám lớn tiếng như vậy, thật sự là muốn giết người.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Ta thừa nhận đều là ánh trăng chọc họa, ánh trăng xinh đẹp như vậy, người quá ôn nhu ……”
Tuy rằng hoàn toàn không ra tiết tấu gì, nhưng Diệp Phàm vẫn hát rất nhập tâm.
Hai tu sĩ ngăn lại trước mặt Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
“Ai nha, ai nha, Diệp Phàm hát quá khó nghe, khiến người ta bất bình tới cửa hỏi tội rồi.” Ngao Tiểu No rầu rĩ than thở.
Bạch Vân Hi: “……”
Bạch Vân Hi nhìn hai người chặn đường, nhíu mày lại, hai tu sĩ này lúc trước cũng uống rượu trong quán, bọn họ vừa ra, hai người này liền đuổi kịp. Bạch Vân Hi suy đoán, có lẽ là hành vi lúc nãy của Diệp Phàm ở tửu quán chọc họa.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn hai tu sĩ, lãnh đạm hỏi: “Hai vị muốn làm gì?”
Hai tu sĩ chặn đường tu vi cũng chỉ ở Kim Đan kỳ, Bạch Vân Hi không quá để trong lòng.
“Bằng hữu, các ngươi có tiền như vậy, cho mượn mấy viên linh thạch cực phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990462/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.