Bạch Vân Hi thấy sắc mặt Cung Hòe khó coi, bèn an ủi: “Cung đạo hữu, ngươi cũng không cần quá khẩn trương, có lẽ không phải Thôn Tiên Trận! Diệp Phàm chỉ là tùy tiện nói.”
“Rất có khả năng là Thôn Tiên Trận.” Cung Hòe run run giọng.
Bạch Vân Hi khá là ngoài ý muốn nhìn Cung Hòe một cái: “Sao lại nói như vậy?”
“Ta cũng đi chỗ đó xem qua, vừa tới gần liền ngửi thấy mùi thơm của linh thảo, vừa ngửi thấy loại mùi này, ta liền cầm lòng không đậu đi công kϊƈɦ trận pháp, bất quá, được Kim tiền bối ngăn cản lại.” Cung Hòe tỉnh táo lại mới phát hiện hắn giống như là bị bóng đè yểm.
Một ít linh thảo thời điểm thành thục sẽ tản ra mùi hương, loại mùi hương này rất nhanh sẽ tiêu tán, nhưng mùi hương trong trận pháp kia lại kéo dài không dứt, hiện tại nhìn lại, quả nhiên là bẫy rập. Càng cổ quái hơn là, hắn có thể ngửi thấy mùi hương này, Kim tiền bối lại không ngửi thấy.
Diệp Phàm híp mắt: “Nói như vậy, rất có khả năng là Thực Nhân Thụ.”
Cung Hòe vội vàng nhìn Diệp Phàm: “Diệp đạo hữu, ngươi nhất định phải giúp đỡ a!”
Diệp Phàm híp mắt, thầm nghĩ: Nếu thật sự là Thực Nhân Thụ, vậy cũng không đáng sợ, Thực Nhân Thụ có một cái tử huyệt, chính là sợ lửa, mà hắn vừa vặn người mang Thiên Hỏa, Mê Tiên Chướng cũng không cần lo lắng, chỉ cần dùng Thiên Hỏa bao bọc lấy toàn thân là có thể ngăn cản Mê Tiên Chướng xâm nhập.
Bạch Vân Hi cau mày, hỏi: “Phó hội trưởng, gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990445/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.