Diệp Phàm đưa Lâu Thành tới động phủ lâm thời.
Lâu Thành nghi hoặc nhìn Diệp Phàm hỏi: “Diệp đan sư đây là đi nơi nào, sao lại rời đi lâu như vậy?”
Diệp Phàm rầu rĩ chống cằm: “Đi thám hiểm một cái bí cảnh, kết quả, bị nhốt bên trong hơn một năm, bên ngoài có phải truyền ta đã chết không?”
Lâu Thành miễn cưỡng cười cười: “Sao có thể? Diệp đan sư sao lại nghĩ như vậy? Ngươi thiên tài thế này, mọi người sao có thể cảm thấy ngươi đã chết?”
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Có câu nói là trời cao đố anh tài a! Đám ngu ngốc kia chỉ ngóng trông thiên tài như ta chết sạch còn có cơ hội ra mặt, hôm nay ta trở lại Hiệp Hội Trận Pháp Sư, đám trận pháp sư kia nhìn thấy ta giống như là nhìn thấy xác chết vùng dậy vậy.”
Lâu Thành: “……” Bên trong Hiệp Hội Trận Pháp Sư đúng là có tin đồn nói rằng Diệp Phàm đã chết, còn nói phó hội trưởng Cung Hòe cũng đã chết, đồn đãi nói rằng, đoàn người Cung Hòe thăm dò một cái bí cảnh, chết ở trong đó.
“Diệp đan sư, sao ngươi lại biến mất lâu như vậy?” Lâu Thành khó hiểu hỏi.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Đều là do một đám đồng đội heo làm, ngươi biết đấy, thông minh như ta sao có thể làm ra loại chuyện ngu xuẩn như tự tìm tử lộ cho mình.”
Lâu Thành cười gượng hai tiếng: “Đúng vậy! Diệp đan sư là người thông minh……”
“Lần sau chọn đồng đội, ta sẽ nhớ chọn người thông minh một chút, không chọn mấy kẻ được việc thì ít, hỏng việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990437/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.