Diệp Phàm rời khỏi Lâm Thành không lâu, Tư Đồ Kiều Kiều liền thông qua truyền tống trận trở về Hoàng Thành.
“Công chúa, người của Huyền Minh Tông cầu kiến.”
Tư Đồ Kiều Kiều táo bạo nói: “Không gặp, hiện tại là thế nào? Ai cũng muốn tới gặp ta, cho rằng bản công chúa là ai, cô nương trong hoa lâu sao, ai muốn gặp liền gặp, còn không cần đưa tiền!”
“Công chúa điện hạ nói đùa.” Thị nữ nơm nớp lo sợ đáp.
Tư Đồ Kiều Kiều không vui khẽ hừ một tiếng: “Sau này lại có người như vậy tới liền nói cho bọn họ, bản công chúa bế quan.”
Thị nữ gật đầu: “Được.”
Tư Đồ Kiều Kiều cầm lấy cây quạt thổi gió, buồn bực nói: “Thật phiền muốn chết, đúng rồi, các đại tông môn có đưa linh thạch tới đây không?”
Thị nữ khó xử đáp: “Công chúa điện hạ, bọn họ nói tin tức Diệp Phàm ở Lâm Thành quá hạn, các đại tông môn không tán thành.”
Tư Đồ Kiều Kiều tức giận mắng: “Tốt a! Đây là định quỵt nợ sao! Đám táng tận thiên lương, ta đã biết bọn họ nói chuyện không giữ lời mà, không có linh thạch tuyên bố treo giải thưởng làm cái gì chứ, làm trò cười cho thiên hạ!”
(dreamhouse2255)
“Công chúa, sư huynh ngài chính là Diệp Phàm a! Ngài ở cùng hắn ba năm, thật sự không nhận ra thân phận của hắn sao?” Thị nữ hỏi.
Tư Đồ Kiều Kiều trợn trắng mắt: “Ta đương nhiên không biết! Nếu ta biết sớm, vậy ta……” Biết sớm, biết sớm hình như cũng không làm được gì. Không đúng, nếu biết sớm, nàng có thể nhờ tên kia luyện đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990410/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.