Diệp Phàm tràn đầy buồn bực vùng vẫy trong biển, trong lòng thầm nghĩ: Hắn vừa mới kiếm lời một bút, vẫn còn mấy trăm vạn linh thạch nằm trong nhẫn không gian, hắn còn chưa kịp tiêu, tuyệt đối không thể tuổi xuân chết sớm như vậy, có câu nói, chuyện đáng sợ nhất trong nhân sinh không gì ngoài có một bó lớn linh thạch còn chưa kịp tiêu dùng đã chết!
Huống chi, một tu sĩ bị chết đuối, cái cách chết này cũng quá uất ức rồi.
Tháp Linh kia vừa đánh lên, linh hồn lực của Diệp Phàm liền hỗn loạn, cho nên thời điểm rơi xuống biển, hắn không thể dùng linh lực cứu sống mình.
Diệp Phàm mất một hồi lâu mới ổn định được linh hồn lực nhảy ra khỏi biển.
Vừa nhảy ra, hắn liền phát hiện mình đã khôi phục diện mạo ban đầu.
Diệp Phàm lại lần nữa dùng Đổi Dung Đan, truyền tin tức cho Bạch Vân Hi, gọi Bạch Vân Hi tới hội họp.
Bên ngoài Đan Tháp, tiếng người nói chuyện ồn ào, đủ các loại âm thanh giao lưu hưng phấn hỗn tạp vào nhau.
Bạch Vân Hi trốn trong đám người, rõ ràng trời không nóng lại bị dọa cho ra một thân mồ hôi lạnh.
Nhận được tin tức từ Diệp Phàm, Bạch Vân Hi thiếu chút nữa mừng rỡ như điên.
Hắn bất động thanh sắc thoát ly khỏi đám người.
(dreamhouse2255)
Sau khi Diệp Phàm rời đi nửa canh giờ, Đan Tháp lại một lần nữa mở ra.
Đan Tháp vừa mở, một lượng lớn tu sĩ lập tức khảng khái dùng linh thạch đút cho con rối thủ vệ, tiến vào trong Đan Tháp.
Chỉ mới một canh giờ, Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990376/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.