Diệp Phàm ra ngoài dạo chơi một vòng, mãi tới tận đêm mới trở lại biệt thự.
Vừa về đến nhà, Diệp Phàm liền phát hiện trong nhà có nhiều thêm không ít hàng tết,
“Biểu ca, cảm tạ!”
Võ Tư Hàm cười nói: “Chuyện nhỏ không tốn sức gì, đúng rồi, hôm nay ra ngoài chơi thế nào?”
Diệp Phàm gật đầu đáp: “Khá tốt, ta phát hiện ra một nơi thú vị, hôm nào muốn đi xem một chút.”
“Ngươi không phải đang nói đến Biển Tử Vong chứ?” Võ Tư Hàm hồ nghi hỏi.
Diệp Phàm kinh ngạc nhìn Võ Tư Hàm: “Biểu ca, sao ngươi biết?”
“Hôm nay ngươi ra biển chơi, phiến hải vực có thể gặp nhất chính là Biển Tử Vong, Biển Tử Vong kia từng hấp dẫn không ít người yêu thích thám hiểm, kỳ thật, khi biểu ca ngươi còn trẻ cũng là một người như vậy, cũng từng muốn lặn xuống xem thử một phen, bất quá, lão cha ta không cho.”
“Vậy sao, thật sự là nhìn không ra luôn, không nghĩ tới khi biểu ca còn trẻ cũng từng phản nghịch như vậy!” Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc nói.
“Nhìn không ra sao?”
“Đúng vậy! Ngươi nhìn qua giống một lão nhân bản khắc, quy quy củ củ.” Diệp Phàm chớp chớp mắt nói.
Võ Tư Hàm: “……”
“Biểu ca, ngươi có biết gì về Biển Tử Vong không?” Diệp Phàm hỏi.
“Trêи Biển Tử Vong từng có không ít tàu thuyền mất tích, nổi tiếng nhất chính là thuyền chở cổ vật của R quốc, nghe nói bên trêи có không ít đổ cổ giá trị liên thành.”
“Ngoại trừ đó còn có một con thuyền chở hàng cũng vô cùng nổi danh, lúc ấy trêи
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990343/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.