Sáng sớm hôm sau, Diệp Phàm liền nghênh đón mấy người Thần Nông Gia tới.
Khương Hà đã sớm biết Diệp Phàm trẻ tuổi, nhìn thấy chân nhân mới phát hiện Diệp Phàm thật sự trẻ tuổi đến quá phận.
Diệp Phàm mặc áo ngủ Mickey, miệng gặm khoai lát, ánh mắt sáng ngời hữu thần đánh giá mấy người trước mặt.
“Diệp thiếu, ta đã thấy đan dược ngươi luyện chế cho Mộ thiếu, đan dược kia thật sự rất lợi hại.” Khương Hà nói.
Diệp Phàm đắc ý cười, khiêm tốn đáp: “Đó chỉ là ta tùy tay luyện chế ra, không coi là thứ gì đáng giá, trình độ cũng bình thường mà thôi, không đáng phải nhắc tới……”
“Diệp thiếu quá khiêm tốn, đan thuật của ngươi thật sự là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả (người trước, kẻ sau không ai sánh bằng).”
“Quá khen, quá khen! Ai nha, hiện tại trêи thế giới này còn quá ít linh thảo, uổng cho một thân đan thuật của ta, tới nơi này lại không có dược liệu thích hợp để luyện tập! Nếu như ta có thể sinh ra sớm hơn ba ngàn năm thì tốt rồi, bất quá, như vậy cũng không tốt lắm, sinh ra sớm như vậy, ta liền không gặp được lão bà.” Diệp Phàm tràn đầy buồn rầu lắc đầu than thở.
Khương Hà: “……”
Khi Khương Mộng tới gặp Diệp Phàm ở biệt thự, Diệp Phàm đang xem manga anime nhược trí, đánh giá của Khương Mộng về Diệp Phàm thật sự là không thể cao nổi.
(dreamhouse2255)
Sau đó Khương Mộng nghe Khương Hà nói, Diệp Phàm là cao thủ luyện đan, tự cảm thấy có lẽ Diệp Phàm chính là loại cao nhân giả heo ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990341/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.