Trương Huyên ngồi một bên nghe nửa ngày, nhịn không được lên tiếng hỏi: “Vì sao ngươi lại truyền tin tức sư phụ cùng sư muội ngươi là mẫu tử ra? Cái này không có chỗ nào tốt đối với ngươi đi?”
Người Nguyệt Cung coi trọng thanh danh nhất, Thạch Duyệt truyền ra loại tin tức này, người Nguyệt Cung sợ là đã hận chết nàng.
Trong mắt Thạch Duyệt dấy lên hận ý nồng đậm: “Ta hận Nguyệt Cung, người Nguyệt Cung tự nhận là Thánh Nữ, tự nhận là thánh khiết, thực tế là không có nơi nào ô uế hơn Nguyệt Cung, khiến người khác phải ghê tởm hơn Nguyệt Cung.”
Trương Huyên chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Muội tử, trước kia ngươi cũng là người Nguyệt Cung a! Nói như vậy thật sự tốt sao?
“Trương thiên sư, ta nghĩ ngươi hẳn là cũng có nghe được, người tiến vào Nguyệt Cung cần phải chặt đứt với trần duyên, không còn liên lụy gì với trần thế, cho nên đệ tử Nguyệt Cung đều được chọn lựa trong đám cô nhi có tư chất tốt.” Thạch Duyệt nói.
Trương Huyên gật đầu: “Cái này ta biết.”
Trương Huyên luôn cảm thấy Nguyệt Cung có chút giống tà giáo, tuyên truyền phụng hiến cả thể xác và tinh thần cho Nguyệt Thần.
Thạch Duyệt cười lạnh một tiếng: “Trêи đời này nào có nhiều cô nhi có tư chất tốt như vậy! Hơn nữa, Nguyệt Cung thu đồ đệ, yêu cầu về dung mạo đều rất cao, này liền càng khó tìm, hiện tại trong cô nhi viện phàm là đứa nhỏ còn chân còn tay đều được các đôi phu thê không hài tử thu dưỡng, cho nên tông môn chọn lựa đệ tử, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990306/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.