Thời điểm Diệp Phàm đi ra khỏi tầng hầm, Bạch Vân Hi đã không thấy đâu, Bạch Vân Cẩn ngồi trêи sô pha xem văn kiện.
“Vân Hi đâu rồi?” Diệp Phàm hỏi.
“Hắn đến chỗ ngoại gia gia, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?”
Bạch Vân Cẩn biết Diệp Phàm mua một bức họa tiên sơn ở hội giao lưu cho nên nghĩ rằng Diệp Phàm sẽ dự định ra biển. Nếu Diệp Phàm muốn ra biển, Bạch Vân Cẩn không biết Vân Hi có đi cùng hay không.
Tiền bối Họa Tiên Các kia ra biển tìm tiên sơn một lần chính là cả chục năm, Bạch Vân Cẩn thật sự có chút lo lắng Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi cứ lang thang trêи biển lâu như vậy.
Diệp Phàm lắc đầu: “Tạm thời không, ta nghĩ vẫn nên chờ thêm một thời gian nữa.”
Diệp Phàm thầm nghĩ: Trúc Cơ Đan cần đợi đến sau khi Luyện Khí tầng chín mới dùng được, hắn vẫn nên kiếm thêm chút tiền thì tốt hơn, chuyện tìm tiên sơn không cần nóng vội.
Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Nếu Họa Tiên Các lấy đồ ra bán đấu giá, vậy có nghĩa tông môn này cũng đã cảm thấy cơ hội tìm được tiên sơn xa vời, từ từ cũng tốt, vừa lúc để người khác đi thăm dò.”
“Vân Hi quá phá sản, một lần liền tiêu đến mấy tỷ, ta cảm thấy gần đây vẫn nên kiếm thêm ít tiền trước, trợ cấp lại thiếu hụt trước đó đã.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Cẩn không vui nói: ” Vân Hi sao lại phá sản được, đan đỉnh kia không phải do ngươi nhìn trúng sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là ta nhìn trúng, nhưng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990300/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.