Chương trước
Chương sau
Võ Hào Cường cao hứng đi theo Bạch Vân Hi lên cầu nhảy.
Võ Hào Cường buộc chắc dây thừng, nhảy từ trêи đài cao xuống, dây thừng bên trêи đột nhiên đứt đoạn, Võ Hào Cường rơi từ trêи cao mấy chục mét xuống, người trong công viên trò chơi đặc biệt nhiều, không ít du khách thấy một màn như vậy, lập tức phát ra tiếng kêu thảm.
Có mấy du khách bưng kín mắt, không muốn nhìn thấy một màn huyết tinh này. Võ Hào Cường mở to hai mắt, cao giọng oa oa gọi bậy.
Tuy rằng biết có Diệp Phàm ở dưới, nhưng cảm thấy thân thể đang rơi tự do, Võ Hào Cường vẫn có chút khủng hoảng.
Diệp Phàm bay vọt tới vũng vàng ôm Võ Hào Cường vào trong lòng ngực.
“Tách, tanh tách……” Tiếng chụp ảnh bên tai vang lên không dứt, người Hoa Quốc thích nhất là chụp ảnh, ăn một bữa cơm muốn chụp ảnh, leo một ngọn núi muốn chụp ảnh, đi dạo ven một cái hồ muốn chụp ảnh, hình ảnh một màn mạo hiểm như vậy, đương nhiên là muốn chụp.
“Cháu trai ngoan, ngươi nên giảm béo, ngươi thật nặng a!” Diệp Phàm bất mãn oán giận.
Võ Hào Cường buồn bực cãi: “Tiểu thúc thật là, ta không mập một chút nào, dáng người của ta là tiêu chuẩn.”
Diệp Phàm: “Đều là thịt, còn dáng người tiêu chuẩn cái gì……”
Võ Hào Cường: “……”
Võ Hào Cường vỗ vỗ tay: “Tiểu thúc, thật kϊƈɦ thích! Chúng ta lại đến một lần nữa.”
(dreamhouse2255)
Lâm Tiêu đứng trong đám người thấy một màn này trừng lớn mắt tràn đầy kϊƈɦ động, vọt tới chỗ Võ Hào Cường cùng Diệp Phàm.
“Tiểu bằng hữu, ngươi còn nhớ ta không?”
Võ Hào Cường chớp chớp mắt nhìn Lâm Tiêu: “Ta nhớ, ngươi là tên lừa đảo kia!”
Lâm Tiêu: “……”
Lâm Tiêu xấu hổ cười cười: “Ta nguyên bản còn tưởng ngươi là lừa gạt dì nên mới khóa thẻ ngân hàng lại, bất quá, sau đó ta biết ngươi nói thật, ta đã bỏ lệnh cấm rồi.”
Võ Hào Cường cau mày, mũi nhăn thành một đoàn: “Ta ném cái thẻ kia rồi, ngươi cư nhiên không tin ta, bổn thiếu gia chính là học sinh ba tốt đức trí thể toàn diện.”
Lâm Tiêu: “……”
Bạch Vân Hi đi từ trêи đài xuống, thấy càng ngày càng có nhiều người tụ tập tới, lạnh giọng nói: “Diệp Phàm, đi thôi.”
Trong lúc Võ Hào Cường cùng Lâm Tiêu nói chuyện phiếm, du khách xung quanh đã vây Diệp Phàm cùng Võ Hào Cường thành vằn thắn.
Diệp Phàm nghe được Bạch Vân Hi gọi, kéo tay Võ Hào Cường, nhanh như cá thoát khỏi đám người đang tụ tập ra ngoài.
(dreamhouse2255)
Lâm Tiêu còn muốn nói gì đó với Diệp Phàm, Diệp Phàm đã biến mất vô tung vô ảnh.
“Ngươi vừa nói chuyện với ai vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.
Võ Hào Cường không vui nói: “Một tên lừa đảo!”
Bạch Vân Hi sửng sốt một chút: “Là người lừa ngươi mua phù lại không trả tiền trêи phi cơ kia?”
Võ Hào Cường gật đầu: “Không sai, nghe nói sau đó nàng đã mở khóa, bất quá, cái thẻ kia bị tiểu thúc ném rồi, tiểu thúc thật lãng phí, không biết cần kiệm quản gia chút nào.”
Mặt Diệp Phàm hơi đỏ lên: “Ta có chỗ nào không cần kiệm quản gia, không phải chỉ là một tấm phù phòng bệnh thôi sao, ta vẽ lại là được.”
Võ Hào Cường: “……”
……
“Dì, ta tìm thấy tiểu hài tử kia rồi.” Lâm Tiêu lập tức nhấc điện thoại lên gọi cho Lâm Khiết.
Lâm Khiết rất nhanh đã hội họp với Lâm Tiêu, “Ngươi tìm được người rồi?”
Lâm Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, ta biết tiểu thúc của hắn là ai, là Diệp Phàm, là một người mới gần đây rất nổi danh.”
(dreamhouse2255)
Sở dĩ Lâm Tiêu biết Diệp Phàm là bởi vì tai tiếng bay đầy trời gần đây của Diệp Phàm cùng Đường Vũ Hiên.
“Diệp Phàm này hẳn là không đơn giản, mấy fan của Đường Ảnh Đế đi tìm hắn, bị hắn nhốt ở tầng hầm mấy tiếng đồng hồ.”
Chuyện Huyên Huyên đoàn trưởng đoàn fan của Đường Vũ Hiên gặp phải quỷ đánh tường được truyền đi rất ầm ĩ huyên náo, trước đây Lâm Tiêu còn cảm thấy đây là tin tức giả, hiện tại xem ra hẳn là sự thật rồi.
Sau khi Internet được phổ cập, rất nhiều chuyện có thể trong vài giây truyền đi xa ngàn dặm, Diệp Phàm chân trước cứu Võ Hào Cường, chân sau liền trở thành tin tức nóng nhất trêи mạng.
“Giây phút sinh tử, minh tinh tuyến mười tám dũng cảm cứu nhi đồng rơi ngã.”
Diệp Phàm ngồi trong nhà ăn công viên, gọi một bàn đầy thức ăn.
“Có tin tức liên quan đến ta truyền ra. Tiểu minh tinh tuyến mười tám? Vân Hi, đây là ai vậy? Hắn cư nhiên nói ta là người tuyến mười tám, cho dù ta không cùng một đường với Đường Vũ Hiên, nhưng sao có thể là người tuyến mười tám chứ! Tuyến hai không phải, không đến nỗi tuyến ba tuyến bốn cũng không có luôn đi?”
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Được rồi, tuyến ba, tuyến bốn đã kín người, hết chỗ, ngươi chen không vào!”
Diệp Phàm: “……”
“Tiểu thúc rất nổi danh, tuyến năm khẳng định còn chỗ.” Võ Hào Cường nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: “…… Hình như có người đang nhìn ta!”
Trong nhà ăn có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm Diệp Phàm, Diệp Phàm quay đầu lại, những người này lại làm bộ không để ý.
“Được rồi, lát nữa chúng ta liền trở về.” Bạch Vân Hi nói.
Võ Hào Cường có chút tiếc nuối gật đầu: “Được rồi, thật ra còn có mấy trò ta chưa chơi hết.”
……
Bạch Vân Phỉ tràn đầy tức giận đá đá ghế, “Đầu óc đám người này làm sao không biết! Chỉ biết viết loạn!”
Chu Tuyết Oánh bưng trà đi ra, “Vân Phỉ, ngươi làm sao mà tức giận như vậy?”
“Đám phóng viên đó quả thực điên rồi.”
Chu Tuyết Oánh cầm lấy tạp chí, khi nhìn đến một tin tức liền cứng người, “Mang người yêu đồng tính cùng con nuôi đi du lịch”! Ảnh chụp này rõ ràng là Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm mang theo Võ Hào Cường đi chơi công viên.
“Tiểu tử Diệp Phàm này cư nhiên dám trộn vào trong giới giải trí, hắn không sợ bị ném trứng thối chết sao?” Bạch Vân Phỉ chống eo mắng.
“Cái này, Diệp Phàm đúng là không sợ bị ném trứng gà a.” Trước đấy đã có mấy fan nữ đi tìm Diệp Phàm, cuối cùng lại bất lực trở về!
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Phỉ: “……”
“Tiểu hài tử này là ai vậy! Lớn lên thật đáng yêu.” Chu Tuyết Oánh nói.
“Là cháu trai Diệp Phàm.” Bạch Vân Phỉ đáp.
Chu Tuyết Oánh nhìn Bạch Vân Phỉ, thầm nghĩ: Vân Phỉ biết rất rõ ràng a, chẳng lẽ vẫn luôn chú ý Diệp Phàm.
“Vân Phỉ a, ta thấy Vân Hi có Diệp Phàm chiếu cố, thân thể đã tốt lên rất nhiều, cũng không cần lo lắng nữa, có phải ngươi nên bắt đầu suy xét chuyện chung thân đại sự của mình rồi không?”
Bạch Vân Phỉ hít sâu một hơi, lời này của đại tẩu giống Diệp Phàm như đúc, chẳng lẽ hiện tại nàng đã trở thành người bị quan tâm nhất trong nhà rồi sao?
……
Lâm Tiêu rất nhanh đã tìm được địa chỉ của Diệp Phàm, tìm đến tiểu khu Diệp Phàm đang sống.
Bên ngoài tiểu khu là một hàng dài cảnh vệ.
“Ta tới tìm Diệp Phàm, có thể châm chước một chút không?” Lâm Tiêu đưa một bao lì xì cho cảnh về.
(dreamhouse2255)
Cảnh vệ chỉ về nhóm mấy chục thiếu nữ cầm biểu ngữ, “Tiểu cô nương, những người đó cũng tới tìm Diệp thiếu, ngươi đến chỗ đó xếp hàng đi.”
Lâm Tiêu nhíu mày, nhìn về phía mấy fan cầm poster Diệp Phàm trong tay.
Có mấy biểu ngữ viết, “Diệp đại nhân, thật soái.”
“Diệp đại nhân, thiên hạ vô địch.”
“Diệp đại nhân, ta yêu ngươi.”
……
Lâm Khiết cau mày, nhỏ giọng nói: “Diệp Phàm rất nổi danh a!”
Lực chú ý của Lâm Tiêu rất nhanh đã bị nội dung cuộc nói chuyện của mấy thiếu nữ thu hút.
“Huyên Huyên đoàn trưởng, ngày đó ngươi thật sự gặp được quỷ đánh tường sao?”
“Thiên chân vạn xác, các nàng đều có thể làm chứng, Diệp Phàm này không đơn giản a!” Huyên Huyên đoàn trưởng tràn đầy kϊƈɦ động nói.
Ngày đó bị nhốt dưới mặt đất ba giờ, mấy tiểu nữ hài bọn họ bị dọa không nhẹ, nhưng sau khi đi ra, mấy tiểu nữ hài bọn họ liền cảm thấy việc này thập phần thú vị, xong việc, các nàng liền khởi xướng điều tra nghiên cứu chuyện thần quái này.
(dreamhouse2255)
“Các ngươi biết biệt thự được Diệp thiếu mua không? Đó là một quỷ trạch, chỉ tốn ba trăm vạn, nghe nói sau khi Diệp thiếu mua biệt thự kia, quỷ cũng không dám tới.”
“Nghe du khách vào công viên nói hôm qua Diệp thiếu nhảy ra cứu một bạn nhỏ, lúc đó hắn giống như là đang bay vậy.”
“Các ngươi biết cao ốc của tập đoàn Đỉnh Phong không? Nghe nói Diệp thiếu nhảy từ tầng trêи cùng ở đó xuống, sau đó lại bò lên nhảy lại, có vẻ rất giống như tuyệt thế thần công.”
“Người của đoàn phim nói Diệp thiếu vượt nóc băng tường, không cần treo dây thép!”
Lực lượng fan là vô cùng vô tận, đi sâu vào nghiên cứu, Huyên Huyên đoàn trưởng phát hiện Diệp Phàm chính là cao nhân tuyệt thế! Vì vậy Huyên Huyên đoàn trưởng lập tức kϊƈɦ động, dẫn dắt fan bắt đầu ủng hộ Diệp Phàm.
……
Một chiếc Jeep đi tới.
Thái Chấn Tuấn lái xe, Võ Hào Cường ngồi ghế phụ ăn vặt.
Diệp Phàm là người bận rộn, không rảnh mang tiểu hài tử đi chơi, liền ném tiểu quỷ Võ Hào Cường cho dân thất nghiệp lang thang ăn không ngồi rồi Thái Chấn Tuấn, Thái Chấn
Tuấn vô cùng cao hứng tiếp nhận nhiệm vụ Diệp Phàm giao.
(dreamhouse2255)
“Sao bảo vệ còn chưa mở cửa, có phải do xe của ngươi quá tã, cho nên bảo vệ cảm thấy ngươi không mua nổi biệt thự trong này không?” Võ Hào Cường toái toái niệm niệm hỏi.
Thái Chấn Tuấn thầm nghĩ: Nếu không phải do bụng dạ tiểu thúc ngươi quá đen, ta cũng không đến nỗi phải bán phòng bán xe a!
Hắn bỏ ra một trăm triệu mời Diệp Phàm, lão ca hắn lại không trả hắn một đồng nào, bất quá, Thái Soái tự mình bỏ ra hai trăm triệu, trong nhất thời đỉnh đầu cũng không dư dả, chỉ có thể nợ trước.
“Nhìn xem, đây đều là fan của tiểu thúc ta, tiểu thúc ta quá hồng.”
Thái Chấn Tuấn: “……”
“A, tên lừa đảo kia cũng ở đây!” Võ Hào Cường vịn cửa sổ hộ nói.
Thái Chấn Tuấn: “……”
Thái Chấn Tuấn hạ cửa kính, hô lên với bảo vệ: “Này, là Thái đại thiếu gia của ngươi a! Mau mở cửa.”
Võ Hào Cường hạ cửa sổ xe, kiêu căng ngạo mạn nói: “Thái điểu đại gia đã trở lại, các ngươi còn chưa tránh đường!”
Thái Chấn Tuấn: “……” Tiểu tử Võ Hào Cường này không hổ là thúc cháu với Diệp thiếu.
Lâm Tiêu nhanh chóng chạy đến chắn trước xe: “Tiểu bằng hữu, ngươi còn nhớ ta không?”
(dreamhouse2255)
“Nhớ! Tên lừa đảo! Lừa gạt tiểu hài tử hồn nhiên đáng yêu.” Võ Hào Cường một bên nói, một bên lấy ngón trỏ chọc gương mặt.
Lâm Tiêu đầy mặt xấu hổ, “Chuyện trước đây là dì không tốt, dì xin lỗi ngươi! Phù chú kia, ngươi có thể bán thêm mấy tấm cho dì không?”
Võ Hào Cường phồng quai hàm lên, khẽ hừ một tiếng: “Không được, tiểu thúc nói thổ hào ngu ngốc nơi nào cũng có, không cần buôn bán với người không thành thật, hừ, muốn bắt nạt người nhỏ tuổi, khi nào thì ta dễ lừa như vậy a! Lừa ta một lần còn muốn tiếp tục gạt ta, ta mới không ngốc như vậy! Ta chính là nhi đồng thiên tài, sắp phải tham gia thi đấu toán Olympic.”
Thái Chấn Tuấn: “……”
Thái Chấn Tuấn thấy cửa đã mở, liền lái xe đi vào.
Lâm Tiêu còn muốn theo vào, nhưng lại bị bảo an cản lại.
Thái Chấn Tuấn nhìn Võ Hào Cường: “Đó là ai vậy?”
“Gặp được trêи phi cơ, nói ta gạt người, còn nói tiểu thúc là thần côn, không làm được mới phải đi làm minh tinh tuyến mười tám.”
Thái Chấn Tuấn run rẩy khóe miệng một chút: “Nữ nhân này thật không biết nhìn hàng!”
“Đúng vậy! Quá phận hơn là ta lấy giá 110 vạn bán một lá phù cho nàng, nàng chân trước cho ta tiền, sau lưng lại khóa thẻ, đây là lừa dối!” Võ Hào Cường oán trách mắng.
Thái Chấn Tuấn lòng đầy căm phẫn: “Thật quá đáng, mới 110 vạn thôi, chỗ đó đáng bao nhiêu tiền chứ!”
“Đám người ngu ngốc, so với tên bụng dạ đen sì như Diệp Phàm, Võ Hào Cường ngươi đưa giá có lương tâm cỡ nào a! Lúc này tốt rồi, đắc tội ngươi rồi, còn muốn nhờ Diệp Phàm ra tay, không bị hung hăng hãm hại một bút là không có khả năng.”
Võ Hào Cường gật đầu: “Còn không phải sao!”
Thái Chấn Tuấn đắc chí nghĩ, vẫn là ánh mắt Thái thiếu hắn tốt! Liếc mắt một cái liền nhìn ra được Diệp Phàm không phải vật trong ao.
(dreamhouse2255)
……….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.