Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi.”
Bạch Vân Hi tức giận trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Ta không có nhàn rỗi như ngươi, ta còn phải công tác.”
Diệp Phàm đá đá chân: “Ngươi như vậy cũng quá vất vả!”
Bạch Vân Hi híp mắt: “Chẳng lẽ ngươi cảm thấy tiền sẽ từ trêи trời rơi xuống sao?”
Diệp Phàm: “……”
“Ta ra ngoài mua chút đồ ăn cho ngươi đi, ngươi muốn ăn cái gì, tôm hùm nhỏ xào cay thế nào?” Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ cười cười: “Không cần, ngươi giúp ta mang cơm rang tới là được rồi……”
“Cơm rang? Ngươi lựa chọn quá tùy tiện, hôm nay lại phải tăng ca sao? Ngươi quá vất vả rồi, kỳ thật ta có thể nuôi ngươi.” Diệp Phàm nói.
“Ngươi không phải mới kiếm lời năm ngàn vạn thôi sao, có gì để khoe khoang đâu chứ.”
Diệp Phàm không vui lắc đầu: “Ngươi thật là, tuy rằng bây giờ giá trị con người của ta còn chưa quá phong phú, nhưng ta có tiền đồ rộng lớn a! Vậy được rồi, ta đi mua cơm……”
Diệp Phàm đi ra khỏi thang máy, hai tiểu thư lễ tân nhìn Diệp Phàm, sắc mặt quỷ dị.
(dreamhouse2255)
“Diệp thiếu, ngươi muốn ra ngoài sao?” Tiểu thư lễ tân tóc dài khách khí hỏi.
Từ sau ngày đầu tiên Diệp Phàm tới liền trở thành khách quen của công ty.
Bạch tổng làm người cực kỳ lạnh nhạt, tiểu tử Diệp Phàm này lại có thể ngủ trưa trong văn phòng Bạch tổng, trước đó còn làm cho văn phòng Bạch tổng thối hoắc, Bạch tổng cư nhiên vẫn không có tức giận.
“Sắp đến thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990216/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.