Diệp Phàm cầm tiền liền rời đi, Võ Tư Hàm có chút không yên tâm đuổi theo. 
“Ngươi có nắm chắc không?” Võ Tư Hàm nhìn Diệp Phàm. 
“Nắm chắc cái gì?” Diệp Phàm hỏi. 
“Thuốc giải độc a!” 
Diệp Phàm cười cười: “Cái kia chỉ là thử chút lòng thành, ta bác học uyên thâm, kim thông bác cổ, tài hoa hơn người, chỉ là thuốc giải độc mà thôi, chuyện nhỏ không tốn sức gì.” 
Võ Tư Hàm nhìn Diệp Phàm, vẫn có chút không yên tâm dặn dò: “Ngươi biết hắn là ai không, trùm địa ốc Thang Vĩnh Kim, hắn dậm một chân, toàn bộ điền sản trong giới đều phải chuyển.” 
“Cá sấu lớn a! Nói như vậy, lão gia kia rất có tiền, như vậy ta có phải nên đòi nhiều hơn một ít không?” Diệp Phàm vuốt ve cằm thầm nghĩ. 
Võ Tư Hàm bất đắc dĩ nói: “Vấn đề ở đây không phải là tiền mà là ngươi nên cùng người ta tạo dựng quan hệ tốt đẹp, kết cái thiện duyên.” 
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Được rồi, cái này quá phiền toái, ngươi cũng biết ta theo đuổi tức phụ đã đủ khiến cho cả tâm hồn và thể xác đều mệt mỏi, không có tinh lực cùng người khác tạo dựng quan hệ gì đó……” 
Võ Tư Hàm hận sắt không thành thép nói: “Ngươi phải biết là chúng ta không thể đắc tội với hắn!” 
(dreamhouse2255) 
“Ta làm gì phải đắc tội hắn?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi. 
Võ Tư Hàm: “……” 
Diệp Phàm nhìn Võ Tư Hàm một cái nói: “Ta bây giờ đang có tiền, chúng ta đi phố đồ cổ trước, chọn một cái đan đỉnh (lò luyện đan)!” 
Võ Tư Hàm: “Ngươi nói thuốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990204/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.