Xe buýt chạy liên tục ba giờ, sau đó mới ngừng lại, “Phía trước không có đường, cần mọi người đi bộ.” 
Đám người Tiếu Trì lục tục xuống xe, Diệp Phàm vừa xuống liền thấy được từng dãy núi liên miên phập phồng. 
Tiếu Trì đi đến bên người Bạch Vân Hi: “A Hi, ngươi có khỏe không?” 
Bạch Vân Hi cười cười: “Ta không sao.” 
Bạch Vân Hi cau mày, hắn vẫn luôn tương đối cảnh giác, ngủ trêи xe buýt lung lay như vậy thật sự rất khó tưởng tượng nổi, nghe Tiếu Trì nói, lúc hắn ngủ cư nhiên là dựa vào trêи vai Diệp Phàm, trong lòng Bạch Vân Hi lập tức càng thêm cổ quái. 
Diệp Phàm xách theo balo, thí điên thí điên (tung tăng tung tẩy) đi tới bên người Bạch Vân Hi: “Nghe nói kế tiếp phải đi mấy tiếng đồng hồ, nếu ngươi đi không được, ta có thể cõng ngươi a!” 
Bạch Vân Hi nhìn vẻ mặt tươi cười ngu đần của Diệp Phàm, tức giận nói: “Không cần, cảm ơn!” 
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ngươi không cần cậy mạnh như vậy!” 
Bạch Vân Hi tức giận mắng: “Rất cảm ơn ngươi quan tâm, bất quá, thật sự không cần!” 
Diệp Phàm nghĩ nghĩ: “Ngươi có muốn ăn thịt heo không?” 
(dreamhouse2255) 
“Ta không ăn!” Bạch Vân Hi lạnh giọng đáp. 
Diệp Phàm buồn rầu nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi thật kén ăn a! Cái gì cũng không ăn.” 
“Ngươi nói không sai, ta chỉ ăn sơn trân hải vị.” Bạch Vân Hi cười nhạo một tiếng. 
Diệp Phàm: “……” 
…… 
Diệp Phàm mất mát đi trêи đường núi, Dương Phi đi tới bên người Diệp Phàm: “Tâm tình ngươi có vẻ không tốt lắm a!” 
“Vân Hi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.