Tiền Dụ lái xe tới một khu nhà cũ trong nội thành. 
“Hẳn là không sai, chúng ta xuống xe ở chỗ này đi, xe của ngươi có chút chói mắt.” Diệp Phàm nói. 
Tiền Dụ do dự nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ta có thể đi cùng không?” 
Diệp Phàm gật đầu: “Cũng được.” 
Tiền Dụ đi theo Diệp Phàm vào trong một nhà xưởng bỏ hoang, Võ Hào Cường bị bịt miệng, trói trêи ghế. 
“Lão đại, Võ gia nói tiền chuộc hai trăm triệu có hơi nhiều, tiền của Võ gia đều đặt trêи sản nghiệp, giờ phải bán của cải lấy tiền mặt trong công ty mới có thể có được hai trăm triệu, nhưng muốn bán của cải lấy tiền mặt trong công ty không thể xong trong một sớm một chiều, như vậy phải rất lâu nữa mới có thể đưa tiền cho chúng ta .” 
“Hỗn đản, người Võ gia rõ ràng đang muốn kéo dài thời gian.” 
(dreamhouse2255) 
“Lão đại, ta thấy bọn họ không dám không đưa tiền, đồng lứa Võ gia chỉ có một tôn tử, rất quý giá.” 
“Chuyện này nếu kéo quá dài chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề.” 
“Bằng không chúng ta đòi trước một ít.” 
“Không được, nhất định phải lấy được hai trăm triệu trong một lần, không thể thiếu!” 
Võ Hào Cường rầu rĩ nhìn mấy người, hai mắt tràn ngập hung quang. 
“Lão đại, có nên cho tiểu tử này ăn chút gì đó không? Nếu hắn xảy ra vấn đề gì đó, Võ gia sẽ không tốt bụng cho chúng ta một con đường lui đâu.” 
“Không cần, mới một ngày không ăn gì mà thôi, không thể đói chết được!” 
Tiền Dụ trộm nhìn Võ Hào Cường, thầm nghĩ: Tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990193/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.