"Đại ca, ngươi bị thương không nhẹ!" Diệp Phàm dò xét thương thế của Diệp Khải Hiền một hồi, vẻ mặt nghiêm trọng nói.
Diệp Phàm kiểm tra một hồi, phát hiện ra linh khí trong thân thể Diệp Khải Hiền rất hỗn loạn, lục phủ ngũ tạng đều có dấu hiệu bị hao tổn.
Diệp Khải Hiền không thèm để ý nói: "Không sao, tu dưỡng một thời gian là ổn thôi."
Diệp Khải Hiền trời sinh kiếm linh thể, thể chất này có thể tự động chữa trị thương thế cho kiếm giả.
Thể chất này còn có một đặc điểm nữa, không phá thì không xây được, nếu bị thương càng nặng, sau khi khôi phục lại, tu vi, thể chất đều sẽ tăng lên, Diệp Khải Hiền cũng là dựa vào nó mới sống được đến hiện giờ.
"Đại ca, ngươi đã ăn rất nhiều đan dược chữa thương sao?" Diệp Phàm hỏi.
Diệp Khải Hiền gật đầu: "Chỉ dựa vào công năng tự lành của thân thể thì quá chậm, may mắn trong đám chiến lợi phẩm của ta có không ít đan dược chữa thương, có thể dùng lúc lửa sém lông mày, nhưng ta không hiểu nhiều về đan dược, dùng cũng không quá đúng bệnh."
Diệp Phàm bất đắc dĩ nhìn Diệp Khải Hiền: "Đại ca, sao ngươi có thể ăn bậy đan dược như thế?" Có không ít đan dược chữa thương tác dụng xung đột với nhau, nếu như ăn bậy sẽ rất dễ để lại hậu hoạn.
Diệp Khải Hiền cười nói: "Ta xác định đan dược không có độc mới ăn."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn Diệp Khải Hiền, trong lòng cảm thấy đại ca thật sự quá bồng bột, quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/3537880/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.