Ở tầng dưới cùng của cửa hàng Thiệu thị, Ngao Tiểu No đang giằng co với mấy tên hộ vệ.
Mấy tên hộ vệ phẫn nộ mà nhìn Ngao Tiểu No, Ngao Tiểu No nhanh nhẹn né tránh quyền trượng công kích, còn thường xuyên làm mặt quỷ, lắc mông với bọn họ, khiến cho đám hộ vệ phẫn uất vô cùng.
Thị nữ của Thiệu Vân Đông, Cẩm Nguyệt nôn nóng nhìn đám hộ vệ tức giận đến đỏ bừng mặt, nói: "Đây là sủng vật của Diệp đan sư, không thể đánh được."
Giá trị của Diệp Phàm đối với cửa hàng cao thế nào, tất cả mọi người đều biết, thế cho nên tuy rằng mọi người khó chịu với Ngao Tiểu No, nhưng không có ra tay tàn nhẫn.
"Cẩm Nguyệt tỷ, nó nuốt hết đan dược phải giao cho man tộc rồi!"
Cẩm Nguyệt nhìn Ngao Tiểu No, trong lòng cũng vô cùng nôn nóng, đan dược sắp phải giao đi rồi, sủng vật của Diệp Phàm lại chọn đúng lúc này nhảy ra phá đám.
Nghe thấy tin tức, Thiệu Vân Đông đuổi tới, nhìn tình cảnh trước mắt, hắn bất đắc dĩ nói: "Đan dược bị nó ăn rồi thì để nó ăn đi, nói với bên man tộc một tiếng, đan dược có vấn đề, ngày khác sẽ đưa sau."
"Thiếu gia, như vậy không ổn lắm!" Thiệu Hằng nói.
Thiệu Vân Đông nhìn Thiệu Hằng: "Không sao, chậm trễ mấy ngày mà thôi, bên phía man tộc sẽ không có ý kiến gì đâu." (dreamhouse2255) Thiệu Vân Đông nhìn Ngao Tiểu No, họa là do sủng vật của Diệp Phàm gây ra, đương nhiên sẽ do Diệp Phàm phụ trách, dù sao thì thời hạn đơn hàng cũng còn rất lâu nữa, đan dược có bị sủng vật của Diệp Phàm ăn mất cũng không ảnh hưởng đến công việc giao tiếp sau cùng.
Thiệu Hằng nhìn Ngao Tiểu No, ánh mắt âm u.
Ngao Tiểu No đắc ý nhảy khắp cửa hàng, thân thể uốn lượn như dây, trêu đùa mấy tên hộ vệ xoay vòng vòng.
Thiệu Hằng bỗng vươn tay ra, đánh một chiêu về phía Ngao Tiểu No.
"Dừng tay!" Thiệu Vân Đông muốn ngăn lại, mà công kích của Thiệu Hằng đã thoát khỏi tay rồi, đánh về phía vách tường phía sau Ngao Tiểu No, để lại một cái lỗ đen lớn, may mắn Ngao Tiểu No nhanh nhẹn, đã trốn đi.
"Quản gia, ngươi quá đáng rồi!" Thiệu Vân Đông không vui nói.
Thiệu Hằng nhíu mày lại: "Thiếu gia, không thể quá chiều nó được, bây giờ mặc kệ, sau này nó sẽ tạo ra tai họa lớn hơn nữa."
"Chỉ là việc nhỏ mà thôi, không cần phải làm quá." Thiệu Vân Đông không vui nói.
Có câu nói là, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, nếu thật sự khiến sủng vật của Diệp Phàm bị thương ở đâu, Diệp Phàm nhất định sẽ không vui, Thiệu Vân Đông đang muốn mời chào Diệp Phàm, đương nhiên không muốn trở mặt với Diệp Phàm, cố tình Thiệu Hằng lại có tu vi Hợp Thể, Thiệu Vân Đông cũng không thể trách móc nặng nề được. (dreamhouse2255) Thiệu Vân Đông nhìn thấy Ngao Tiểu No vẫn tung tăng nhảy nhót, lúc này mới yên lòng.
Thiệu Vân Đông trấn định lại, đột nhiên nhớ ra, Ngao Tiểu No một lúc nuốt hết gần ngàn bình đan dược, không phải nó sắp nổ tan xác rồi chứ.
Ngao Tiểu No quay đầu vặn mông với Thiệu Vân Đông, sau đó chạy thẳng về phía biệt viện của Diệp Phàm.
Thiệu Vân Đông thở dài, bất đắc dĩ đi theo.
......
Đơn hàng sắp hoàn thành xong, Diệp Phàm liền nhàn nhã ngồi uống trà ở biệt viên, trong miệng hừ hừ mấy câu ca không thành lời, Thiệu Vân Đông vừa đi vào liền nhìn thấy dáng vẻ lười nhác của Diệp Phàm.
Thiệu Vân Đông đi đến trước mặt Diệp Phàm, giải thích toàn bộ sự việc một lần.
"Ngươi nói là Tiểu No ăn hết đan dược sao?" Diệp Phàm ngoài ý muốn hỏi.
Thiệu Vân Đông gật đầu: "Đúng vậy! Đan dược bị nó ăn không có gì, nhưng mà nó một lần ăn nhiều đan dược như vậy sẽ không sao chứ?"
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No: "Gần đây khẩu vị của ngươi hạ xuống sao?" (dreamhouse2255) Diệp Phàm khó hiểu nhìn Ngao Tiểu No, theo hắn biết, Ngao Tiểu No chỉ có càng ngày càng kén chọn, thiếu chút nữa ngay cả đan dược cũng không thèm ăn, kết quả, hiện tại nó lại một lần nuốt gần nghìn bình đan dược.
Thiệu Vân Đông nghe thấy Diệp Phàm nói vậy, sắc mặt nhất thời hơi kỳ quái.
Bạch Vân Hi nghe tiếng gió, đi đến nói, "Tiểu No, nhổ ra."
Vốn dĩ Thiệu Vân Đông nghe Diệp Phàm nói chuyện đã cảm thấy kỳ quái rồi, bây giờ Bạch Vân Hi đến hắn càng kỳ quái hơn.
Ngao Tiểu No nhìn Bạch Vân Hi, phun hai cái rương chứa đầy bình đan dược ra.
Thiệu Vân Đông sửng sốt mà nhìn Ngao Tiểu No, trong lòng vô cùng kinh ngạc, Ngao Tiểu No vừa nhổ cái rương ra, Thiệu Vân Đông liền rõ ràng, không phải là Ngao Tiểu No ăn đan dược, mà là giấu đan dược vào không gian trong thân thể, yêu thú có thể hình thành không gian trong thân thể rất hiếm thấy.
Diệp Phàm nhăn mày lại, cầm lấy bình đan dược kiểm tra mấy lần, sắc mặt ngưng trọng.
Thiệu Vân Đông nhìn phản ứng của Diệp Phàm, trái tim lập tức treo cao lên.
"Diệp đan sư, có phải có vấn đề gì không?" Thiệu Vân Đông nhỏ giọng hỏi.
"Đám đan dược này bị người khác động tay động chân rồi, có độc!" Diệp Phàm trầm mặt xuống nói. (dreamhouse2255) Thiệu Vân Đông lập tức nắm chặt nắm tay, "Có phải là lầm không?"
Diệp Phàm nhìn Thiệu Vân Đông: "Đan dược do ta luyện chế, ta rất rõ ràng, ngươi có thể mang đi kiểm tra lại."
"May mắn, may mắn...... Đám đan dược này còn chưa có mang đi." Thiệu Vân Đông nói thầm.
Bạch Vân Hi trầm mặt xuống, nếu như đan dược đã bị vận chuyển đi, vậy thì chuyện đan dược có độc nhất định sẽ bị đẩy lên trên người của Diệp Phàm.
"Ta sẽ luyện chế lại đan dược, không thể để xảy ra sai sót lần nữa, ta không muốn ở lại đây thêm một trăm năm." Diệp Phàm nhíu mày, không vui nói.
Thiệu Vân Đông lập tức đáp: "Ta rõ ràng."
Hắn còn muốn rời khỏi đây hơn cả Diệp Phàm, nhưng xem ra là có người không muốn hắn rời đi!
Có lẽ là đối phương thấy hắn quá thuận lợi, cho nên mới bí quá hóa liều, trước đây hắn còn tưởng rằng là Phổ Đông Hiền từ giữa phá rối, hiện tại xem ra là có người khác rồi.
Đan dược của Diệp Phàm vừa ra lò, người có thể tiếp xúc đều là thân tín của hắn, hiện tại xem ra, nội quỷ chính là người ở bên cạnh hắn rồi. Sắc mặt của Thiệu Vân Đông rất khó coi, những người khác nên giải quyết hắn nhất định sẽ giải quyết, nhưng thân tín lại không thể dễ dàng xuống tay, hơi không cẩn thận một chút là có thể khiến cho những người khác lạnh tâm, bằng vào tình hình trước mắt hắn chỉ có thể nhanh chóng hoàn thành đơn hàng, thông qua khảo hạch của gia tộc, những chuyện khác đợi sau này rồi tính. (dreamhouse2255) Thiệu Vân Đông nhìn về phía Ngao Tiểu No, trong lòng rất kinh ngạc, vốn dĩ Thiệu Vân Đông cho rằng là sủng vật của Diệp Phàm đùa dai, hiện tại xem ra là nó đã biết được đan dược có vấn đề, cho nên mới giấu đi, quả nhiên dưới trướng tướng mạnh không có binh hèn mà!
......
Bạch Vân Hi nhìn Thiệu Vân Đông rời đi, ánh mắt hơi u ám, "Diệp Phàm, xem ra là bên cạnh Thiệu Vân Đông có người có vấn đề!"
Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi nói: "Đó là đương nhiên rồi."
"Ngươi cảm thấy là ai?" Bạch Vân Hi tùy ý hỏi.
Ánh mắt Diệp Phàm hơi lóe lên, tự tin cười nói: "Tám chín phần mười là tên quản sự kia."
Bạch Vân Hi: "...... Bởi vì hắn từng quở trách ngươi sao?"
"Tên đó mọc ra một khuôn mặt gian tế, Vân Hi, ngươi không cảm thấy sao?" Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi cười gượng: "Có đạo lý......" Nhưng đối phương có tu vi Hợp Thể đấy, dùng Hợp Thể làm nằm vùng có phải hơi đại tài tiểu dụng không! (dreamhouse2255) Diệp Phàm mặt mày hớn hở nói: "Đương nhiên, ta là thiên tài mà, lời ta nói đương nhiên là có đạo lý. Vân Hi, ngươi cảm thấy chúng ta có nên nhắc nhở Thiệu Vân Đông một tiếng để hắn chuẩn bị tâm lý không? Ta thấy hắn ngốc chết rồi, nhất định là không biết cái gì hết."
Bạch Vân Hi miễn cưỡng cười nói, "Không cần, chúng ta chỉ đi nhờ xe của hắn rời khỏi Đại Lục Man Hoang mà thôi, chuyện bắt nội tặc giao lại cho Thiệu Vân Đông tự mình suy nghĩ đi."
Không có bằng chứng, chẳng lẽ Diệp Phàm định chạy đến trước mặt Thiệu Vân Đông nói là quản gia của ngươi lớn lên mặt gian tế, ngươi phải cẩn thận hắn một chút sao?
So với người làm quản gia của Thiệu Vân Đông là Thiệu Hằng mà nói, Diệp Phàm càng giống gian tế hơn.
Chuyện về đan dược bại lộ, có lẽ chính Thiệu Vân Đông cũng có suy tính của mình rồi, thân là dòng chính Thiệu gia, Thiệu Vân Đông nhất định có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Bắt trộm cũng không có tiền thưởng, hy vọng tên nội tặc đó sẽ không ảnh hưởng đến việc rời khỏi Đại Lục Man Hoang của chúng ta."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Hy vọng là như thế."
......
Những lô đan dược kế tiếp đều do Thiệu Vân Đông tự mình phụ trách, Thiệu Vân Đông rất cẩn thận, đảm bảo không xảy ra lỗi lầm nào. (dreamhouse2255) Thuận lợi hoàn thành đơn hàng của man tộc, Thiệu Vân Đông tức thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hoàn thành xong đơn hàng này, khảo hạch của Thiệu Vân Đông trên cơ bản đã thông qua.
Người trao đổi nhiệm vụ với Thiệu Vân Đông phải mấy năm nữa mới tới đây, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi quyết định rời khỏi cửa hàng, đi tới Thập Vạn Đại Sơn rèn luyện một phen.
Dự tính của hai người làm cho Thiệu Vân Đông rất kinh ngạc, Thiệu Vân Đông cảm thấy để một đan sư chạy lên núi quá nguy hiểm, nhưng Diệp Phàm tâm ý đã quyết, Thiệu Vân Đông không tiện ngăn cản nhiều, chỉ có thể đưa một khối ngọc giản truyền tin tầm xa cho hai người, tiện cho việc trao đổi sau này, hai người Diệp Bạch nhận ngọc giản xong liền rời đi.
Theo thực lực tăng lên, số lượng huyết nhục man thú mà Diệp Phàm cần càng lúc càng lớn, trực tiếp mua giá cả quá cao, hơn nữa cũng không tươi, Diệp Phàm dự tính sẽ vào Thập Vạn Đại Sơn đi săn một đám hoang thú mang đi, đợi đến lúc rời khỏi Đại Lục Man Hoang rồi, muốn săn man thú nữa sẽ rất khó.
Thập Vạn Đại Sơn rộng lớn vô ngần, trong đó ẩn núp vô số man thú, nơi đây là trường thí luyện của man tộc sau khi trưởng thành, có thể nói Thập Vạn Đại Sơn hung hiểm không tầm thường.
Mấy năm trôi qua, Diệp Phàm bằng vào việc bày trí trận pháp dày đặc mà bẫy chết rất nhiều man thú Bách Kiếp.
Sức chiến đấu của Diệp Phàm trong các trận chiến cũng được mài giũa càng ngày càng tinh vi.
Man thú ở Đại Lục Man Hoang quen đấu với man tộc ngu xuẩn rồi, giờ đột nhiên gặp phải một tên nhân tộc "quỷ kế đa đoan", nhất thời trở tay không kịp, con nào con nấy ngã xuống hết. (dreamhouse2255) Diệp Phàm cảm thấy man thú có vẻ rất thích khinh địch, cho nên giải quyết đơn giản hơn yêu thú ở các địa vực khác nhiều.
Diệp Phàm khống chế Thần Ấn, đập âm ầm trực tiếp giết chết một đầu man thú vương cấp.
Diệp Phàm thu hồi Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn lại, hơi nhàm chán nói: "Man thú Nắn Hồn cảnh giết không đã tay chút nào, quả nhiên vẫn là man thú Bách Kiếp cảnh đánh thống khoái."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Ngươi liên tục giết man thú Bách Kiếp Cảnh sẽ khiến cho người khác hoài nghi."
Diệp Phàm bất đắc dĩ thở dài: "Không phải là do man thú Nắn Hồn cảnh quá dễ giết hay sao!"
......
Bạch Vân Hi mỉm cười, đi theo Diệp Phàm lâu rồi, chính hắn cũng có cảm giác, man thú Bách Kiếp cảnh không có gì ngoài vậy nữa.
Chỉ cần khảo sát trước địa hình, bày trí bẫy rập thích hợp, sau đó hơi tốn chút công phu là có thể giết Bách Kiếp cảnh dễ như trở bàn tay.
Bởi vì có treo thưởng "man tộc thấp bé" ở đây, cho nên Bạch Vân Hi bình thường đều chọn nơi hẻo lánh mới cho Diệp Phàm ra tay, nhưng hành động nhiều rồi vẫn để lại chút tiếng gió, có rất nhiều man tộc đều biết bên trong Thập Vạn Đại Sơn mới tới một tên hung thần, hắn đã giết rất nhiều man thú Bách Kiếp cảnh.
Man tộc tôn sùng kẻ mạnh, Bạch Vân Hi ngẫu nhiên còn nghe thấy, có mấy tiểu đội đang đi tìm Diệp Phàm, mục đích chính là muốn bái vị "khắc tinh của man thú" này làm thầy, nghe xong, ngay cả Bạch Vân Hi cũng phải dở khóc dở cười. (dreamhouse2255) ..........
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]