Diệp Phàm ngồi ở phòng trong, kiểm kê lại thu hoạch trong khoảng thời gian này, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.
Bạch Vân Hi đi ra mở, nhìn thấy Cổ Lực cùng Cổ Mạc.
"Sao hai vị lại tới đây, vào đi." Bạch Vân Hi nói.
Cổ Mạc mang theo Cổ Lực biểu tình câu nệ đi vào phòng.
Khi Cổ Mạc tiến vào, nhìn thấy trên bàn toàn là lạc đồ kinh mạch của thân thể, Cổ Mạc xem hoàn toàn không hiểu chút nào.
"Diệp tiền bối, ngài sắp rời khỏi đây đúng không?" Cổ Mạc do dự một chút, hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy."
Bộ lạc này quá nhỏ đối với Diệp Phàm, đoạn thời gian này, Diệp Phàm kiếm lời không ít hoang tệ, cũng tích góp được rất nhiều tin tức có ích, hắn dự tính sẽ rời đến thị trấn ở phụ cận một thời gian.
Cổ Mạc do dự một chút, nói: "Nếu như hai vị định rời khỏi, có thể mang theo A Lực đi cùng không? Cho hắn một phần cơm ăn là được, tuy rằng đứa nhỏ này rất ngốc, nhưng hỗ trợ chút chuyện tay chân không có vấn đề gì."
(dreamhouse2255)
Cổ Mạc nói xong, biểu tình càng thêm khẩn trương.
Bạch Vân Hi nhìn Cổ Mạc, phảng phất như đang thấy các bậc cha mẹ Hoa Quốc đang cố gắng tạo quan hệ để tìm công tác cho con cái mình.
Diệp Phàm nhìn Cổ Mạc, ác liệt lộ ra nụ cười lớn: "Ngươi không lo lắng ta sẽ hại hắn sao?"
"Tiền bối nói đùa." Cổ Mạc cười gượng. Lấy bản lĩnh của Diệp Phàm, Cổ Lực thực sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/3537854/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.