Mấy tháng sau, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi dừng chân tại một toà thành lớn ở Việt Hành Thiên.
Sau khi tới nơi, Diệp Phàm phát hiện ra một chuyện làm cho hắn vô cùng đau đớn.
Diệp Phàm nằm trên giường trong trạm dịch, hai mắt mở lớn, thất thần lẩm bẩm, "Ba trăm triệu...... ba trăm triệu!"
Diệp Phàm vẻ mặt đưa đám, dáng vẻ giống như cuộc sống này đã không còn gì luyến tiếc.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm, nói: "Ngươi không sao chứ, chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng đi."
Diệp Phàm lắc đầu: "Không cần, ta không muốn đi."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thở dài một tiếng. Sau khi tới Việt Hành Thiên, Diệp Phàm mới biết ở Kim Thành có lệnh truy nã của Lưu Vân Thanh, lệnh treo giải này do rất nhiều thế lực liên hợp phát, tổng trị giá cao tới ba trăm triệu, đáng tiếc, Diệp Phàm ra tay quá cuồng dã, trực tiếp đánh Lưu Vân Thanh thành thịt nát, hoàn toàn không để lại cái gì để nhận dạng, không có bằng chứng, đương nhiên là không thể đi lĩnh thưởng được .
"Sớm biết thế này ta nên để lại cái đầu chó của hắn mới phải, không ngờ hắn lại đáng giá tới ba trăm triệu, thế mà trong nhẫn không gian của hắn lại chỉ có mấy ngàn vạn tiên tinh cùng mấy cái rương quần áo." Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ thở dài: "Sống ở trên đời luôn có lúc sẽ bỏ lỡ một ít thứ, nếu nó là của ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về ngươi, nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/3537847/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.