Bên trong phi thuyền.
"Đúng là bảo bối!" Diệp Phàm bổ một cục đá ra, bên trong cục đá là một thứ chất lỏng màu đỏ, chất lỏng màu đỏ lấp lánh sáng lên, nhìn trông rất đẹp mắt.
"Không ngờ ra ngoài đi dạo một chuyến lại cũng có thể gặp may như vậy." Diệp Phàm cảm thán.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng thế!"
Diệp Phàm lấy ra một cái bình ngọc, cẩn thận rót Thạch Tâm Tủy bên trong cục đá vào trong bình.
"Chờ sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ, ta lại luyện chế thứ này thành đan dược, hy vọng là thực lực sẽ tăng lên được một chút, gần đây tu vi của ta không có chút tiến triển nào, thật mất hứng!" Diệp Phàm buồn bã nói.
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Sau khi tu vi tăng tới Luyện Hư, tự nhiên là sẽ tiến triển chậm đi rồi." Tu sĩ Luyện Hư có thể sống trên vạn năm, bình thường đều phải tích lũy rất lâu mới được tiến giai.
Diệp Phàm khoanh tay, nói: "Vốn dĩ ta cho rằng ta sẽ khác cơ chứ, ngươi cũng biết mà, ta chính là thiên tài, còn là thiên tài tuyệt thế, không giống các tu sĩ bình thường khác."
Bạch Vân Hi cười khan: "Đúng đúng đúng, ta biết, sao ta lại không biết được cơ chứ!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhướn mày lên, tươi cười xán lạn với Bạch Vân Hi.
Phi thuyền bay trong biển sao vô tận tốc độ rất nhanh.
Lần đầu tiên cưỡi phi thuyền, Thạch Lực có vẻ vô cùng hưng phấn.
Nếu như thạch tộc không có xuống dốc, Thạch Lực sẽ chính là thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/3537845/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.