Người của thôn Tiểu Hà kịp thời rút lui, ngoài trừ mấy nhà dẫn đầu đi phía trước có vài người bị đá nện trúng, còn người ở phía sau thì không sao cả.
Cả nhà thôn trưởng đã bị cách ly với đoàn người, đoàn người vẫn bị vây trong khe núi chưa ra được, nếu cả nhà thôn trưởng ngoài kia bị kẻ xấu bao vây thì không thể nào chống trả được.
Họ vẫn phải mau chóng tìm cách vượt qua nhưng nếu tiếp tục cắm đầu, mặc kệ tất cả mà chạy qua thế này thì không thể.
Liễu Nhứ nhìn đỉnh núi hai bên khe núi đã trụi lủi, ở vách núi đều là đá hơi gập ghềnh nhưng dốc đứng.
Nhìn lên đỉnh núi, thỉnh thoảng còn thấy có mấy đầu người nhô ra, đột nhiên nàng có một ý nghĩ rất to gan.
Có lẽ phải cược một phen.
Liễu Vân Lai vội vàng an ủi người trong thôn đang hoảng hốt, thôn trưởng và Liễu Thuận không có ở đây thì ông ấy là người được mọi người tin tưởng nhất.
Liễu Nhứ nhân lúc phụ thân nàng đang an ủi người trong thôn, còn nương của nàng ôm đệ đệ hoảng sợ, tạm thời không có ai phát hiện động tác của nàng, Liễu Nhứ lặng lẽ lùi lại.
Nàng muốn bò lên đỉnh núi xem tình hình.
Có lẽ đám người này không có nhiều người, nếu không sẽ không cần thiết giằng co với đoàn người của thôn Tiểu Hà mà không dám lộ mặt như thế.
Nếu bọn hắn có nhiều người, có sức mạnh thì hoàn toàn có thể đối diện trực tiếp, không thể nào lại giấy đầu giấu đuôi thế này.
Liễu Nhứ to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chay-nan-sau-ta-dua-lam-ruong-lam-giau/3818559/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.