Sáng hôm sau...
Dạ Nguyệt tỉnh dậy sau một đêm "mây mưa". Tai và đuôi mèo đã chui vào từ lúc nào rồi y cũng không biết. Cả người y đau nhức, các vết bầm tím trải dài khắp cơ thể. Đầu y hơi choáng. Hiện tại, y đang mặc một bộ đồ ngủ trông có vẻ đắt tiền.
Tiếng mở cửa vang lên. Bạch Khuyển một thân vest đen bước vào.
"Tỉnh rồi?"
Dạ Nguyệt mở to đôi mắt mèo nhìn hắn. Hôm nay hắn ăn gì mà đẹp trai vậy nhỉ???
"Tiểu Miêu Miêu, tối qua có chuyện gì vậy?"
[ Con mèo ngốc nhà ngươi không nhớ gì sao? Tối qua ngươi bị thượng tới mức ngất xỉu luôn đó ]
Dạ Nguyệt nhớ lại những chuyện đã làm tối hôm qua, mặt đỏ bừng vì ngượng. Tối qua thế mà y lại ngất xỉu trên giường, thật là vứt hết mặt mũi cho cẩu rồi a!
Dạ Nguyệt ngơ ngác định bước xuống giường thì ngã xuống. Trong đầu y chửi thầm tên Bạch Khuyển khốn nạn thượng y tới mức không đi được.
Bạch Khuyển đi tới, một tay nhấc Dạ Nguyệt lên rồi sờ lên trán y. Bây giờ y mới nhận ra đầu óc mình có vẻ không bình thường. Đầu y đau như búa bổ. Cả người nóng ran, mệt mỏi rã rời. Y không chịu nổi lại ngất đi tiếp
- ---------------------------------------------------------------------------------------
[ Dậy đi, cái con mèo ngốc kia! Dậy đi....Dậy ]
Dạ Nguyệt mở mắt ra. Đôi mắt mèo bây giờ trở nên mông lung mơ hồ, nhìn cái gì cũng huyền huyền ảo ảo.
"Ta đã ngủ bao lâu rồi?"
[ Dạ thưa, 14 tiếng đồng hồ rồi nghen! Ngươi có biết ta tốn bao nhiêu công sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-cac-the-gioi-lam-tieu-kha-ai/239647/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.