"Người dừng bước."
Trích Liên chặn trước mặt Diệu Mộng Mộng, đưa mắt nhìn nàng rồi dừng tại thức ăn trên khay nàng cầm.
"Hồng Hồng đâu? Sao người mang đồ cho vương gia là người?" Trích Liên chau mày chất vấn nàng.
Diệu Mộng Mộng bình thản nói: "Ta là vương phi, thê tử của vương gia vậy nên việc mang đồ ăn, hầu hạ chăm sóc vương gia ta cũng có một phần."
Trích Liên nghe từng chữ một xong chỉ hừ lạnh một tiếng.
Nữ nhân này khẳng định có ý đồ xấu! Đừng tưởng nói có lẽ có lý là hắn sẽ tin! Nhất định không cho tiếp cận quá lâu hay gần với vương gia.
"Đồ này? Ngươi nấu?" Lần nữa nghe tiếng hỏi của Trích Liên, nàng lại đáp: "Phải ta nấu! Là Vương thúc chỉ dẫn ta nấu, đều là thứ tốt cho thân thể của vương gia."
Đừng hỏi nàng tại sao lễ phép như thế với cái thái độ như bề trên hỏi bề dưới của Trích ám vệ này.
Với Trích ám vệ có lẽ muốn tốt cho Huyền Ngọc, vì Huyền Ngọc hắn nghe nói từ nhỏ khi sinh ra thân thể đã yếu ớt không biết như nào có tẩm bổ đến mấy cũng không tốt lên, cho đến giờ hắn vẫn rất yếu không có sức khỏe tinh thần như người bình thường, hay đau đầu khó chịu khắp thân thể vậy nên hắn phải thường xuyên uống thuốc để giảm bớt khổ sở phát tác trong người.
Mọi thứ đồ ăn thức uống đều phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng cẩn trọng phòng chống.
Một điều nữa khiến Trích ám vệ càng phòng hơn là nàng, nữ nhân nàng, Diệu Mộng Mộng khiến cho Huyền Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ba-dao-tinh-vuong-phi/1632669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.