Đông Quốc.
[Lan Ánh Thành Diệu Mộng Mộng]
Từng những âm thanh nhộn nhịp của kèn chống hòa lẫn chuyển vào đôi tai của Diệu Mộng Mộng.
Nàng mở mắt, đập vào mắt nàng là màn che đỏ chót, nàng híp mắt nhìn.
Dựa theo kiến thức suy đoán của nàng, đây có lẽ là cách thức đón chào mới của địa phủ?
Cơ mà nàng rõ là bị bắn vào tim tại sao bụng đau nhỉ?
Diệu Mộng Mộng đưa tay sờ lên bụng thì phát hiện chủy thủ đâm sâu vào, máu tươi đang chảy ra, nàng nhìn khóe mắt giật giật.
WTF.... cái éo gì thế... bà đây hết bị bắn tim giờ đến đâm bụng ư?
Diệu Mộng Mộng đầu tiên xé vải y phục mình, trước tiên cầm máu tạm thời rồi nàng mới xông thẳng ra ngoài, không chút do dự cục súc quát lên: "Ai con mẹ nó đâm bà đây! Tên đầu trâu mặt ngựa nào đâm bà đây!" CMN! Chết cũng không được yên!
Các ngươi muốn bà đây chết sao đây hả?
Mọi người đơ ra: "..." Sao tự dưng lao ra khỏi kiệu rồi quát to như kẻ điên lên cơn vậy?
Lúc sau có người hét lên: "A! Tân nương tự sát!"
"Cái gì tân nương?" Nàng nghe thế trợn mắt, bắt đầu lấy lại trí thông minh của mình.
Có cái gì đó sai sai!
Diệu Mộng Mộng nhìn vào bản thân một thân hỉ phục đỏ thắm lại nhìn đằng sau, đoàn người thổi kèn, khênh kiệu, kiệu hoa đỏ chót thêm hai bên hàng người vây xem, mở to mắt nhìn nàng. Nàng nhìn đến trời cao xanh thẳm, mặt trời chiếu rọi, ánh nắng vàng ấm.
Nàng đang đứng dưới nắng và có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ba-dao-tinh-vuong-phi/1632663/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.