Thấy Bách Thần cầm lư hương cẩn thận ngửi ngửi, Lạc Lan Dạ đã đi tới.
"Có phát hiện sao?"
Bách Thần buông lư hương, chắp tay nói: "Hồi đại nhân, mùi còn sót lại của cái lư hương này không chỉ có đàn hương, còn có thứ khác."
"Hủm?" Lạc Lan Dạ cầm lư hương ngửi thử, nhíu mày nói: "Đích thật có chút mùi ngọt ngọt, lần đầu ta ngửi được loại mùi này." (mấy cô đừng thắc mắc tại sao mùi lại ngọt, giờ mấy cô cầm kẹo lên hửi cũng cảm thấy ngọt mà đúng hôn?)
"Ti chức cho rằng, việc Ngũ hoàng tử nổi điên giết người, có lẽ là do nhân tố bên ngoài tác động." Bách Thần nói, "Một người bình thường, sẽ không vô cớ nổi điên đánh giết người khác, đặc biệt là thê thiếp được mình sủng ái, thật không hợp với lẽ thường."
Lạc Lan Dạ gật đầu, nhìn hắn một cái, "Ngươi thấy thế nào, cứ nói thẳng đi."
Bách Thần nhìn thị vệ trong phòng nói: "Có thể cho phép ti chức xem xét lại tình hình rồi phán đoán không?"
"Có thể, ngươi tùy ý nhìn xem đi." Lạc Lan Dạ là người thông minh, tự nhiên cũng biết nơi đây không thể tùy tiện nói ra, cũng liền không có cưỡng cầu hắn.
Bách Thần quyết định tiếp tục tìm manh mối.
Ngoại trừ các ngăn tủ ngăn kéo, hắn còn tìm kỹ ở mép giường, thậm chí liền gầm giường cũng không buông tha.
Không thu hoạch được gì, rất không bình thường.
Nếu Ngũ hoàng tử đêm qua dùng cấm dược sau đó nổi điên lập tức giết người, như vậy nơi đây hẳn là chưa kịp dọn dẹp thuốc đi, trừ phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727088/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.