Ngày thứ hai vừa lúc là ngày nghỉ tắm gội, Tiêu Lẫm trên danh nghĩ mời bọn họ tụ tập trò chuyện mời hai huynh đệ Khương Hạo Nhiên tới nhà của mình.
Đang là giữa hè, vì mùa hè nóng bức, đầu bếp của Tiêu Lẫm sáng sớm đã đi “Thanh cốc đàm” ở ngoại ô câu thượng hai con rất khó câu sống ở chổ nước lạnh, đem thịt cá cắt thành lát cắt trong suốt, để vào khối đá lạnh, lúc ăn thì rắc các loại hương thảo, sau đó chấm nước chấm tự chế, ăn vào lạnh lẽo, dư vị cực ngon.
Đầu bếp của Tiêu Lẫm là từ vương phủ điều đến đây, tay nghề so với Băng Nhi phải giỏi hơn gấp mười lần tám lần, sau nhiều lần cọ cơm nhà Tiêu Lẫm, số lần Bách Thần ở nhà của mình ăn cơm giảm rất nhiều.
Giờ phút này Bách Thần ăn đến vẻ mặt hưởng thụ, đôi mắt đẹp cong cong, chỉ thiếu điều phát ra một tiếng “Miêu ô ~~~”
Tiêu Lẫm rất vừa lòng phản ứng của Bách Thần, dựa vào nỗ lực của hắn và đầu bếp, không tin không thể làm mèo con này thường xuyên đến đây -- thế tử gia thầm nghĩ.
“Ta lớn như vậy, lần đầu tiên ăn cá lát.” món cá lát này giới thượng lưu của xã hội tân triều vẫn luôn thịnh hành, nhưng Khương Hạo Sâm thân thể yếu đuối, Khương phủ không cho hắn ăn đồ sống và nguội. Hiện giờ thân thể điều dưỡng đã tốt lên, Khương Hạo Nhiên cũng phá lệ cho hắnbăn thử.
Khương Hạo Sâm ăn đến mắt lộ tinh quang, đũa cũng không buông, “Thật ngon, đáng tiếc đầu bếp nhà ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727080/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.