*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bách Thần đã chuẩn bị tâm lý tốt khi ngã xuống cũng sẽ đỡ đau hơn. Nào ngờ có một đôi tay vững vàng đỡ lấy hắn, vừa mở mắt ra liền thấy một khuôn mặt có chút áy náy của một cậu trai trẻ.
Lâm Phi Vân không kịp lo nghĩ về lễ nghĩa và tôn ti, liền theo bản năng duỗi tay đỡ Bách Thần. Vạn nhất tiểu phu nhân mà có bề gì thì hậu quả cậu không dám tưởng tượng tới.
Lâm Phi Vân thậm chí rất hối hận khi bắt cơ thể suy yếu Bách Thần phải đứng tấn lâu như vậy.
"Cảm ơn." Bách Thần nói lời cảm ơn, trong lòng lại phỉ báng bản thân thật vô dụng. Kiếp trước lấy một địch ba cũng chẳng hề hấn gì tới hắn, hiện tại chỉ có đứng tấn nửa canh giờ vậy mà muốn té xỉu.
Quả thực quá mất mặt.
Bách Thần được Lâm Phi Vân đỡ đến ghế đá ngồi xuống, nhận lỗi: "Là thuộc hạ sai, thuộc hạ không quan tâm đến tình huống cơ thể tiểu phu nhân mà đã nóng vội, thỉnh tiểu phu nhân trách phạt."
"Không liên quan đến ngươi." Bách Thần xoa xoa mi tâm, "Tại vì ta quá yếu, sau này thích ứng được thì sẽ ổn thôi."
"Ngài còn muốn tiếp tục luyện nữa sao?" Lâm Phi Vân có chút lo lắng.
Bách Thần nói: “Vì sao không luyện nữa? Thân thể càng yếu thì càng muốn rèn luyện. Nếu ngừng bây giờ cơ thể vĩnh viễn không bao giờ cường tráng được. Không cần lo lắng, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/726987/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.