Vương phi bệnh lâu thể hư, lại nói không ít, không bao lâu mặt lộ vẻ mệt mỏi. 
Khang Vương đau lòng cho lão bà, phân phó hai người Bách Thần đúng giờ tới dùng bữa tối, xong xuôi liền không kiên nhẫn phất tay đuổi người. 
Vương phi cười ôn nhu:  
"Vương gia, chàng cũng về đi." 
Khang Vương:…… 
Tuy rằng không biết vì cái gì mà Vương phi và Vương gia ân ái như thế mà còn muốn tách ra ở, nhưng nhìn vẻ mặt đáng thương biểu tình hề hề của Vương gia uy vũ bất phàm bá khí trắc lậu, Bách Thần có chút muốn cười. 
Khang Vương thập phần muốn lưu lại, ánh mắt chần chờ, bước chân chần chừ. 
"Phụ thân." Tiêu Lẫm nhắc nhở, "Nếu đợi lát nữa mẫu thân tức giận...." 
Khang Vương sắc mặt khẽ biến, ho khan một tiếng, "Ta đi thư phòng xử lý một chút công sự, ái phi, buổi chiều gặp lại." 
Ôn nhu, săn sóc như Vương phi cư nhiên sẽ tức giận? Xem biểu cảm Khang Vương, khi Vương phi tức giận hậu quả thật sự nghiêm trọng? Khó có thể tưởng tượng. 
Vương phi mỉm cười, “Đi nhanh đi.” 
…… 
Băng Nhi ôm bồn hoa Vương phi cho Bách Thần, một hàng bốn người về tới sân Tiêu Lẫm. 
Đi đến cửa Tùng Trúc Uyển, Tiêu Lẫm bảo Ngọc Yên dừng lại. 
“Giữa trưa phòng bếp sẽ đưa cơm và đồ ăn đến Phong Vũ Lâu, giờ Thân canh ba hội hộp tại đây.”  
Lời ít mà ý nhiều, tuyệt đối không nói dư hơn một chữ. 
Bách Thần trả lời càng ngắn gọn: “Được.” 
Đối thoại đơn giản xong, một bên đi về Tùng Trúc Uyển, một bên về Phong Vũ Lâu. 
Vòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/257304/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.