Nhìn xuyên qua khăn trùm đầu, Bách Thần thấy một cái ghế gỗ được chế thành xe lăn đang được đẩy ra đây.
Đại sảnh vốn yên tĩnh giờ càng thêm một phần yên tĩnh.
Bách Thần đời trước cùng đủ loại người qua lại, có ôn hòa, có cuồng ngạo, có thâm trầm, có khí thế, mỗi người đều cấp cho cảm giác không giống nhau.
Mà hiện tại người này thanh lãnh, mang theo tia sắc bén lại có nội liễm khí tràng, thật sự đây là lần đầu hắn cảm nhận được.
Hắn đoán lần này không phải là gà trống, cũng không có gạt người mà là tân lang chân chính đã lên sân khấu.
Nhạy bén hơn người, văn võ song toàn, nhân trung long phượng, mấy cái này đều là đánh giá từ miệng Băng Nhi và hai vợ chồng Hầu gia đối với vị Tiêu công tử này.
Hẳn là còn thiếu một cái, cao lãnh. (Cao ngạo và lạnh lùng)
Người này không mở miệng cũng có thể cảm nhận được trận băng sơn lạnh lẽo.
Cùng tên của y thật là phù hợp, Tiêu Lẫm.
Lạnh thấu xương như sương, rét lạnh đến xương.
……
Không cần giương mắt là có thể thấy trên xe lăn người mặc y phục màu đỏ, nhìn xuống chút thì lộ ra một đoạn vải dệt màu đen có đường thẳng nạm vàng.
-- Chắc là do vội vội vàng vàng nên mặc hỉ phục ở ngoài bên dưới lại là y phục thường ngày.
Nếu không phải hắn vừa rồi không chịu thỏa hiệp, vị này Tiêu công tử này sợ là sẽ không lộ diện.
“Tiểu thiếu gia……” Lý mẫu có chút khó xử mà mở miệng, khẩu khí mang theo khẩn cầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/257298/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.