Thường trợ lý vội vàng ngăn cản sếp hờ, "Tiến sĩ không có ý xấu gì hết, anh ấy chỉ hơi phấn khích thôi." nói rồi vội vàng đi nhanh, kéo tiến sĩ của mình qua một bên tránh bão.
Sếp hờ hứ một tiếng rõ vang, không quan tâm họ nữa mà ân cần hỏi han Tống Cố Trạch: "Em tỉnh rồi à? Anh có hái mấy loại trái cây, em cất vào khi rảnh thì ăn nha."
Anh dùng áo khoác bọc trái cây, trái cây đủ mọi loại màu sắc, bắt mắt vô cùng.
Tống Cố Trạch giơ laptop: "Em thức tỉnh dị năng hệ mộc!"
"Vậy sao?" ánh mắt sếp hờ nhu hòa, thật lòng thấy vui vẻ: "Tuấn Anh thật là giỏi quá đi." anh sờ đầu cậu.
Tống Cố Trạch vui vẻ cất trái cây.
"A.." Thanh Kiệt kêu lên một tiếng, mở mắt.
"Ủa, không phải người ta nói ít nhất phải 1 ngày mới thức tỉnh xong sao? Sao lẹ vậy?" Thanh Tùng hỏi.
Nói rồi anh nhìn Tống Cố Trạch, "Có khi nào là nhóc..." còn chưa nói xong anh thấy một đốm lửa lơ lửng trước mặt mình.
Thanh Tùng giật mình, hơi ngã ra sau tránh nó.
Mai Hồng kinh ngạc nhìn Thanh Kiệt: "Kiệt! Mày có dị năng rồi!"
"Ờ.." Thanh Kiệt giơ tay, lửa cháy hừng hực trong lòng bàn tay anh.
Anh trợn mắt nhìn ngọn lửa tí tách nghe lời mình, vô cùng kích động: "Tui vậy mà có siêu năng lực rồi! Ba má ơi! Con làm được rồi!"
Tống Cố Trạch vội gõ: "Anh giữ lâu vào!"
Lời này khiến Thanh Kiệt đang vui vẻ cứng người, lo sợ mình có vấn đề gì, vội vàng giữ cho lửa không tắt.
Chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-xong-tui-thanh-vua-cua-yeu-gioi/922339/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.