Rất nhanh đội cứu hộ từ làng du lịch đã đến nơi, có cả xe cứu thương, Ôn Dĩ Hoán hẳn là sẽ được đưa đến bệnh viện gần nhất.
Đối với người gọi điện thoại báo tin là Cẩm Vinh, cha mẹ Ôn gia cảm kích không thôi, ánh mắt nhìn Cẩm Vinh càng thêm ôn nhu thân thiết, cô gái tốt như vậy chạy đi đâu tìm chứ, Dĩ Hoán còn nói cái gì không có cảm giác.
Cẩm Vinh chỉ muốn nhanh nhanh lôi cha mẹ trở về, nhưng nhìn biểu cảm của cha Lâm mẹ Lâm, bọn họ hình như trở thành đồng minh với cha mẹ Ôn Dĩ Hoán rồi, còn dùng ngữ khí ôn hòa đến khác thường hỏi Cẩm Vinh thấy Ôn Dĩ Hoán thế nào.
Cha Lâm mẹ Lâm mặc dù là hôn nhân sắp đặt, nhưng bọn họ lại nhất kiến chung tình, đến này tình cảm vẫn như lúc xưa. Bọn họ cũng thập phần yêu thương con gái.
Vốn dĩ tuổi tác Cẩm Vinh cũng chưa cần vội chuyện này. Nhưng con gái bọn họ hình như chẳng có ý định gì chuyện tình cảm, người làm cha mẹ như bọn họ liền gấp, muốn giới thiệu một ít bạn nam ưu tú cho con gái, mà Ôn Dĩ Hoán chính là một trong số đó, hơn nữa xét một cách tổng thể, người này cha mẹ Lâm tương đối vừa ý.
"Anh ta hả, đoán chừng là nhất kiến chung tình với ân nhân cứu mạng rồi." Cẩm Vinh uống ly nước, nhẹ nhàng nói một câu.
Gương mặt cha mẹ Lâm nháy mắt đen thui.
Cẩm Vinh nghĩ, bọn họ lúc này chắc chắn đổi ý kéo ôn gia vào sổ đen rồi.
Thực ra lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1123221/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.