Không đợi Cẩm Vinh tra được bí mật đằng sau thần khí là gì, Thái Nguyên Tông đã bị yêu quái tấn công.
"Âu Dương cô nương, cẩn thận." Một đệ tử Thái Nguyên Tông ngữ khí hoảng loạn nói, đồng thời nâng kiếm liều mạng ngăn cản phúc yêu tập kích đầy trời. (phúc yêu = yêu dơi, yêu quái hóa hình từ con dơi)
Cẩm Vinh không cần nghĩ ngợi, tay kết dấu thiết lập trận pháp, một bên có thể giết phúc yêu, một bên có thể chi viện cho các đệ tử tông môn.
Các đệ tử đều cảm giác nhẹ nhàng không ít, càng là ra sức chiến đấu với phúc yêu, mặc cho máu yêu nhuộm đỏ quần áo, mặt mũi.
Các đệ tử bị trưởng lão phát đến bảo vệ Âu Dương Cẩm Vinh tới nơi, thấy một màn như vậy, cũng không tiện nói gì, sôi nổi rút kiếm trừ yêu.
Cẩm Vinh đôi tay không ngừng biến hóa, trận pháp che kín toàn bộ ngọn núi, mà bởi vì có Trấn Hồn Linh ở đây, cũng không lo lắng linh khí khô kiệt.
Cuối cùng lục đại trưởng lão ngự kiếm xuất hiện, rốt cuộc kết thúc trận đánh, lúc này, núi Toàn Cơ hơn phân nửa đã bị máu tươi nhiễm hồng.
"Đa tạ Âu Dương cô nương." Vài tên đệ tử cầm kiếm nói với Cẩm Vinh, vừa rồi bận sát yêu, không thể hướng Âu Dương cô nương nói lời cảm tạ.
Một đệ tử trẻ tuổi thanh tú trong lòng sợ hãi sờ lên cổ, nếu không phải có Âu Dương Cẩm Vinh, hắn đã bị đám phúc yêu kia cắn vào cổ, độc phúc yêu, dùng bao nhiêu thuốc châm cứu cũng không có tác dụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1123185/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.