Đến lúc Cẩm Vinh ra khỏi rạp chiếu phim, vừa vặn di động trong túi vang lên. "Cẩm Vinh, nghe nói chị rời khỏi phòng làm việc của cái người Dương Lâm kia." Một giọng nam sang sảng vang lên, mang theo vài phần quen thuộc. "Đúng vậy, hôm nay mới vừa giải quyết hợp đồng. Lúc trước phải nhờ mọi người giúp đỡ bao nhiêu việc, tôi còn chưa kịp đưa lì xì cảm ơn." Cẩm Vinh câu môi cười, tâm tình còn tính vui vẻ. Bên kia đường dây là Tra Tiểu Giai, giới tính nam, là bạn thân nhất của Tiếu Cẩm Vinh, trước kia tìm hiểu chuyện của Tạ Phỉ Nhu cũng chính là nhờ người này. "Tiền lì xì liền không cần, chị có việc cần, bọn em sao có thể không giúp đỡ?" Tra Tiểu Giai cười nói, "Bất quá chuyện chị cùng Dương Lâm giải ước, hôm nay đều đã truyền đi khắp vòng, có thể để chị Cẩm Vinh làm đến mức như vậy, xem ra Dương Lâm chẳng phải kẻ tốt đẹp gì." "Cẩm Vinh, chị đã có tính toán gì chưa, có định mua lại những bất động sản đã bán kia không? Em vẫn còn giữ thông tin của công ty môi giới đấy." "Không cần." Cẩm Vinh chớp mắt, "Tôi tính mở công ty làm phim." "Cẩm Vinh, chị muốn chính thức tiến vào vòng điện ảnh sao." Tra Tiểu Giai kinh ngạc nói. "Làm đạo diễn? Hay là tự đóng phim?" "Làm phim, nhưng không phải làm đạo diễn." Nguyên thân đem phòng ở bán đi cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần được ăn cả ngã về không, so với việc mua lại bất động sản chi bằng tiến vào giới điện ảnh chơi lớn một lần. "Thế nào, có hứng thú sao?" Cẩm Vinh cười tủm tỉm nói. "Chị Cẩm Vinh nếu đã chiêu binh mãi mã, chúng ta tự nhiên phải đến cậy nhờ." Tra Tiểu Giai cợt nhả nói. Cẩm Vinh mỉm cười nói, "Vậy chọn thời gian đi, chúng ta gặp mặt." Cẩm Vinh có ý định mở công ty, cũng có quan hệ với chuyện thập lục thu hoạch được nhiều thành công từ phòng vé, huống chi, Cẩm Vinh có tám phần tiền lời. Để tiền mất đi giá trị của nó trong ngân hàng, không phải là chuyện Cẩm Vinh sẽ làm. Cẩm Vinh còn rất thưởng thức nguyên than, vì mộng tưởng mà sẵn sàng trả giá. Lại thêm tình cảm chân thành yêu thích của Tiếu Cẩm Vinh dành cho phim ảnh, làm cho Cẩm Vinh sinh ra ý niệm như vậy, đầu tư một chút vào thị trường điện ảnh tựa hồ không tồi. Ngắn ngủn mấy ngày, Cẩm Vinh liền đăng ký công ty cùng với tên nhãn hiệu, thuê office building làm "cứ điểm". Nhân mạch của Tiếu Cẩm Vinh, bằng hữu cùng chung chí hướng, nhân tài đi theo từ phòng làm việc kia, đám người này cùng nhau tạo nên công ty điện ảnh Vinh Hoa. Cuộc họp đầu tiên của công ty, Bên cạnh bàn bầu dục là người đàn ông mang mắt kính gần 30 tuổi, cầm trong tay bản kế hoạch phát triển của công ty, mở lời, "Bước đầu tiên của chúng ta, là khai quật tân đạo diễn có tiềm lực, hơn nữa đầu tư cho bọn họ." "Có thể đi Học viện điện ảnh hoặc là các xưởng phim nhỏ tìm, những nơi như vậy có rất nhiều thanh niên muốn làm đạo diễn." Tra Tiểu Giai đề nghị nói. "Cũng có thể bắt đầu bằng phim ngắn, để bọn họ thử sức trước tiên." Lại có người đề nghị. Dù sao công ty thành lập mục đích vốn là không phải là vì lập tức tìm kiếm lợi nhuận, cho dù muốn cũng không phải bây giờ, mà là vì lợi ích lâu dài. Kế hoạch dần dần thành hình, cuối cùng Cẩm Vinh ra kết luận, "Như vậy, gọi là kế hoạch "kim cương" đi." Lãng sa đào tẫn, chỉ có nhân tài chân chính tựa như kim cương, mới có thể tồn tại, tỏa sáng rực rỡ. Công ty bắt đầu tuyên truyền, rất nhanh, mọi người đã nghe đến có một công ty điện ảnh mới, hộ tác với nền tảng stream video nổi tiếng nhất, "the star", tổ chức một cuộc thi làm phim ngắn. Thời gian tối đa của một tác phẩm dự thi là 15 phút, không hạn chế số lượng người tham gia, năm người đứng đầu sẽ được tiền thưởng, cùng với công ty sẽ chi trả toàn bộ chi phí cho tác phần dự thi. Tóm lại, chỉ cần có tự tin với tác phẩm của mình, đạt được vị trí năm tác phẩm xuất sắc nhất, là có thể được công tytài trợ. Trong lúc nhất thời, rất nhiều thích quay chụp cùng với nhiệt tình yêu thương điện ảnh người, đều nóng lòng muốn thử lên. Dương Lâm vẫn đang quay tác phẩm thứ hay của hắn, 《 tình yêu Juliet 》, thì nghe được tin này. Biết Tiếu Cẩm Vinh cùng hắn giải ước xong, lập tức thành lập công ty điện ảnh, còn cùng "the star" đáp quan hệ, Dương Lâm tâm tình có chút phức tạp. Bắt tay vào quay tác phẩm thứ hai, hắn mới phát hiện tìm nhà làm phim ưu tú có bao nhiêu quan trọng, một đạo diễn là hắn đảm đương đủ thứ đúng là mệt mỏi. Tạ nhu phỉ nhìn ra Dương Lâm không vui, vội vàng an ủi nói, "Còn không phải là một cuộc thi nho nhỏ? Dương Lâm cậu vừa ra tay, quán quân còn không dễ như trở bàn tay." Nghe một câu như vậy, tâm tình Dương Lâm tốt lên rất nhiều, cũng không khỏi sinh ra ý tưởng nếu không đi thử sức một lần. Nếu có thể làm quán quân, nhất định thực vả mặt đi, thậm chí còn có thể cùng Tiếu Cẩm Vinh tiếp tục hợp tác. Cẩm Vinh đối với ý tưởng của Dương Lâm hoàn toàn không biết gì cả, đương nhiên là vì Dương Lâm người này đã sớm bị Cẩm Vinh vứt ra sau đầu, chuyện công ty bận đến ngập đầu, ai rảnh rỗi mà quan tâm hắn. Cẩm Vinh nếu thiệt tình muốn làm chuyện gì, vậy chắc chắn là dụng tâm mười phần. Sau khi thảo luận xong phương hướng phát triển, các kế hoạch tương lai của công ty, Cẩm Vinh cũng có phần hiểu được tai sao nguyên thân vì sao lại đam mê như vậy. Ngay cả Cẩm Vinh cũng không thể phủ nhận, cô đã chịu ảnh hưởng từ Tiếu Cẩm Vinh. Nếu có thể làm chính mình cảm thấy vui vẻ, lại có thể thực hiện tâm nguyện Tiếu Cẩm Vinh, cớ sao mà không làm. Người làm việc chuyên tâm luôn phá lệ có nghị lực, ít nhất là mị lực như vậy làm người nào đó tim đập thình thịch trượt mất một nhịp. "Tiếu tiểu thư, vị tiên sinh này nói muốn gặp cô." Bởi vì hiện tại công ty còn mới, Cẩm Vinh không để người công ty xưng hô tổng giám gì đó, hơn nữa công ty phần lớn người đều là bạn bè quen biết, cho nên thông thường đều kêu Tiếu tiểu thư, Tra tiên sinh là được. [tra tiên sinh =)))))] Cẩm Vinh buông bút trên bản phác thảo xuống, vừa ngẩng đầu thì đập vào mắt là một nam nhân trẻ tuổi mặc áo vest, đeo kính râm, dáng người không tồi, đương nhiên Cẩm Vinh là đang dùng góc độ tuyển chọn diễn viên mà đánh giá. Người nọ tháo kính râm, nở một nụ cười mà anh chàng tự cho là đẹp trai tuấn tú nhất, "Chào em, vị hôn thê đáng yêu của anh, Tiếu Cẩm Vinh tiểu thư." Cẩm Vinh ở trong lòng thở dài, đáng tiếc đầu óc có vấn đề, công ty không cần. Tiểu trợ lý ở bên cạnh cũng không nhịn được phun tào trong lòng, kịch bản âu yến cũ kĩ này bây giờ vẫn còn có người dùng sao? "Bảo an, có kẻ tâm thần xông vào phòng làm việc của tôi, các anh lôi tên này ra ngoài đi." Cẩm Vinh bình tĩnh mà cho gọi bảo vệ. Sở Đình cơ hồ không thể tin được, người con gái mà anh vừa ý lại có thể thay đổi, không nói lý lẽ như vậy, "Anh là Sở Đình mà.." Còn chưa nói xong, đã bị hai bảo vệ khống chế, kéo ra ngoài. Quên nói, công ty bảo an là một câu lạc bộ quyền anh, lão bản có quan hệ tốt với Cẩm Vinh nên đến đây kiêm chức. "Tiếu tiểu thư, người kia thật sự bị tâm thần sao?" Tiểu trợ lý nơm nớp lo sợ nói, lỡ đem một kẻ điên vào văn phòng bà chủ, ta sẽ không bị trừ tiền lương chứ... "Không phải." Cẩm Vinh lật bản kế hoạch, thuận miệng nói. Trợ lý: "......" Bảo an không chút lưu tình đem Sở đại tổng tài ném ra ngoài, Sở đại tổng tài ngồi rạp bên đường, bên cạnh chú đại bảo mã bóng loáng của mình (BMW). Sở Đình: "......" Làm tổng tài cũng thật khổ, haiz. Sở Đình lấy di động trong túi, gọi điện thoại, nghiến răng nghiến lợi với đầu dây bên kia, "Ba, ba cho con tìm vị hôn thê kiểu gì vậy, con vừa đến, cô ấy đã đem coi con là tên điên, cho bảo vệ đuổi con ra ngoài." Chờ Cẩm Vinh làm xong kế hoạch hợp tác cùng Học viện điện ảnh, di động trên bàn liền vang lên. "Cẩm Vinh, dạo này cháu sao rồi?" Một giọng nói già nua vang lên, "Còn tốt, đại bá." Cẩm Vinh lễ phép đáp, tuy nhiên trong giọng thiếu đi vài phần thân cận. Cha mẹ Tiếu Cẩm Vinh qua đời, bên cạnhTiếu Cẩm Vinh không còn thân nhân nào khác là bởi vì nàng cha mẹ lúc trước chính là cùng trong nhà đoạn tuyệt quan hệ. Nguyên nhân trong đó Tiếu Cẩm Vinh cũng không biết, Cẩm Vinh hiện tại cũng sẽ không tìm tòi nghiên cứu làm gì. Mấy năm nay, hai bên cũng chẳng mấy khi liên hệ, lễ tang có bác cả bác hai của Tiếu Cẩm Vinh đến dự, bọn họ cũng ngỏ ý muốn mang Tiếu Cẩm Vinh trở về, nói sẽ thay cha mẹ hảo hảo chiếu cố cô, nhưng bị Tiếu Cẩm Vinh từ nhỏ đã tự lập tự cường cự tuyệt. cha mẹ chưa từng nhắc đến chuyện muốn cô đi dựa dẫm tiếu gia, di sản lưu lại cũng đủ cho Tiếu Cẩm Vinh ăn uống không lo, không cần thiết đi ăn nhờ ở đậu. Tuy rằng không về Tiếu gia, nhưng đám người đại bá vẫn âm thầm chiếu cố cho Tiếu Cẩm Vinh lúc ấy còn chưa thành niên, cũng không cùng cô chặt đứt liên hệ. "Nghe nói cháu mở công ty, việc học thì sao?" Cẩm Vinh giải thích nói, "Cháu đã giải thích với trường, những lớp cần thiết cùng thi cử vẫn phải tham gia." Hàn huyên với cháu gái vào câu xong, tiếu gia đại bá mới do dự nói, "Nghe nói cháu gặp Sở Đình." Cẩm Vinh nhướng mày, "Thì ra cái kẻ ngả ngớn kia có liên quan đến đại bá." Nguyên lai cái kia hành vi ngả ngớn nam nhân cùng đại bá có quan hệ a." Tiếu gia đại bá khóe miệng trừu trừu, "Cậu ta mới từ Mỹ về, có lẽ hành vi hơi...hào phóng chút." "Hơn nữa không phải là có quan hệ với ta, là ông cháu." Đại bá vội vàng giải thích nói, "Lúc trước ông cháu cùng Sở gia lão gia tử có định một hôn ước cho tiểu bối..." Mà hiện giờ con cháu duy nhất còn độc thân ở Tiếu gia lại là Tiếu Cẩm Vinh. "Ba mẹ hình chưa từng nói chuyện này cho cháu." Cẩm Vinh không lưu tình chút nào mà ngắt lời tiếu gia đại bá. Đã là thời đại nào rồi còn ép duyên. "Sở gia thời gian trước nhắc tới chuyện này, hơn nữa nghe nói công ty cháu làm không tồi." Tiếu gia đại bá là chính tai nghe Sở gia lão gia tử nói rất vừa lòng Tiếu Cẩm Vinh. "Ý của ta chỉ là, hai cháu trước ở chung mấy ngày, xem thích hợp hay không." Sở Đình đứa trẻ kia hắn gặp qua, lớn lên không tồi, lại là người thừa kế duy nhất của Sở gia, nếu có thể làm con rể tiếu gia cũng không tồi. Cẩm Vinh lạnh lùng nói, "Chỉ sợ là không hợp, bởi vì cháu vừa để bảo an ném anh ta ra ngoài rồi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]