Mấy đôi mắt chớp chớp, chấn kinh, e ngại, ngạc nhiên qua đi, chúng ma tu cùng nhau quỳ xuống đất,
"Bái kiến tân Ma Quân, chúng ta phụng Ma Quân làm chủ, trung thành với ngài, quyết không thay lòng."
Luận mượn gió bẻ măng, thuận thế mà làm, Tu Chân giới không có ai thắng được ma tu.
Trình độ không biết xấu hổ không có tiết tháo của đám người này coi như cũng làm Cẩm Vinh đổi mới nhận thức một phen, hơi hơi nhướng mày, cũng không nói gì thừa nhận xưng hô mới.
Có người thuận tiện sai sử cũng càng tốt.
Chủ nhân trước vừa chết liền quy thuận chủ nhân mới, chúng ma tu trong lòng không hề có nửa centimet chướng ngại tâm lý.
Toàn bộ ma đạo đều như vậy, ai mạnh ta đi theo người đó, cho dù Ly Sơn Ma Quân chưa chết, cũng có có hơn nửa đệ tử chọ nđi theo Cổ Cẩm Vinh.
Ma đạo dung không kẻ thất bại, người thua cũng chỉ có một cái kết cục.
Chúng ma tu cúi đầu, ánh mắt liếc qua khung cảnh của Ly cung hiện giờ, xem máu chảy thành sông, thi thể đủ loại tư thế, thật là hợp với ma đạo bọn họ.
"Bẩm báo Ma Quân, hai đệ tử Tiên Hà Phái này xử trí như thế nào?"
Ma tu áo lam chỉ vào huynh muội Sở gia vẫn còn đang ngơ ngơ ngác ngác, đứng ra trước mặt Tân nhiệm Ma Quân, lấy lòng, nói.
Chúng ma tu đều đang quỳ trên mặt đất, trừ duy nhất Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi đứng như trời trồng, bỗng nhiên bị ma tu điểm mặt chỉ tên, hai người tức khắc cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1123149/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.