Chuyện bảo tàng dừng lại ở đây, tổ hợp Khương Phi cùng Dạ Thần tựa hồ cũng không có lí do gì để tiếp tục. Khương Phi trong lòng có chút vắng vẻ, con người luôn luôn khắc nghiệt không tha như cô cư nhiên cũng sẽ có lúc ấp a ấp úng, ngược lại là Dạ Thần mở miệng trước, "Thực lực của cô không tồi, ta liền mướn cô làm bảo tiêu đi." "Bảo tiêu?" Khương Phi kinh ngạc mà nhìn Dạ Thần. Cẩm Vinh đôi mắt hơi híp lại, cười nói, "Cô không quên ta cũng là NPC, cũng có thể tuyên bố nhiệm vụ đi." NPC đích xác có thể tuyên bố nhiệm vụ, Khương Phi không phải không nhớ rõ, cô chỉ là không biết từ khi nào bản thân bắt đầu bỏ qua thân phận NPC của đối phương. Bất quá, NPC càng tốt, Khương Phi cũng không phải Giải Ngư, ít nhất, NPC sẽ không lừa gạt người khác. Khương Phi lần đầu tiên lộ ra một nụ cười thật lòng đến bản thân cô nàng còn cảm thấy kì quái, "Nhiệm vụ này tôi tiếp được, không có tôi, cô như vậy chỉ sợ sớm bị kẻ thù giết." NPC cũng không phải là người chơi, có ba lần sống lại. "Có lẽ đi." _____ Tiếp thu thân phận bảo tiêu của Dạ Thần, một lần nữa tổ đội, chuyện bảo tàng cũng không còn quá ảnh hưởng đến tâm tình Khương Phi. Khương Phi cũng bắt đầu dụng tâm với cái nhiệm vụ này, cảm thấy lần này so đoàn đội nhiệm vụ gia nhập môn phái gì đó chơi vui hơn nhiều. Quan trọng nhất chính là quen biết Dạ Thần, NPC vừa hài hước vừa hoàn mỹ. Một buổi tối ngồi ăn cơm với gia đình ở hiện thực, Khương Phi còn lần đầu tiên nói cảm ơn với cha Khương vì món quà sinh nhật lần này, sau đó không đợi ông vui mừng hớn hở trả lời, liền vội vã chạy về phòng chơi tiếp. Dạ Thần thích đi lang thang khắp các bản đồ, Khương Phi cũng đi theo nàng, Khương Phi còn phát hiện Dạ Thần ra tay phá lệ hào phóng, ở trong trò chơi bảo hộ Dạ Thần, thù lao kiếm được đã vượt qua nhiệm vụ bình thường có thể mang lại, đương nhiên, đây cũng là Khương Phi nên được, bởi vì người chơi muốn giết Dạ Thần đặc biệt nhiều. Sau một đoạn thời gian đào vong với phản phục kích, Khương Phi phát hiện bản thân đã cọ cọ thăng lên vài cấp, rất nhiều chú thuật cao cấp cũng đều dùng thuận tay. Có lẽ là những người khác, nói không chừng sẽ tò mò hỏi một chút, sao lại đi bảo tiêu cho Dạ Thần cực ác ma đầu, nhưng Khương Phi lại không phải người bình thường, những thứ cô một khi đã tin tưởng thì đều sẽ cố chấp vô cùng, dùng một câu mà nói, ái dục lệnh này sinh, ác dục lệnh này chết. Dạ Thần hiện đã thuộc về phạm vi người cô tin tưởng. Chỉ cần là cô tán thành bảo hộ, như vậy đó là trăm phần trăm tín nhiệm. Lời người khác không thể ảnh hường gì. Dạ Thần lại mở miệng, "Thực ra nguyên nhân bọn họ muốn giết tôi cũng rất đơn giản." "Bởi vì bọn họ đều "ái" cô đến chết?" Nhờ có Dạ Thần huấn luyện, Khương Phi cũng bắt đầu học được trêu chọc đùa bỡn, so với hai tháng lúc vừa tiến vào trò chơi, Khương Phi thay đổi rất nhiều. "Không." Cẩm Vinh đột nhiên có chút nghiêm túc nhìn đối phương, "Là vì bọn họ đều hận tôi." Khương Phi bỗng nhiên cảm thấy đáy lòng hơi hơi lạnh, nhưng ngay sau đó liền nhịn không được nói: "Dạ Thần, cô tốt như vậy, như thế nào sẽ có người không thích cô?" Cẩm Vinh bật cười, "Cô cảm thấy tôi, "thực" sao?" Khương Phi gật gật đầu, "Dạ Thần tôi cảm thấy cô rất tốt. So với ba mẹ, so Giang Phàm bọn họ đều khá hơn nhiều." Nếu Dạ Thần không phải npc, là người thật thì tốt rồi, như vậy bọn họ ở trong hiện thực cũng có thể trở thành bạn bè. Bạn bè? Buồn cười cỡ nào chứ, Khương Phi ở trong thế giới hiện thực cự tuyệt tiếp nhận bất luận một ai, lại nguyện ý ở trong game, đem một NPC trở thành bạn bè. Nhưng ai bảo Dạ Thần tốt như vậy, hoàn mỹ, bao dung, có thể ngồi nghe cô nói mà không hề lên án hay dạy dỗ, Khương Phi si ngốc mà nghĩ thầm. Nhưng mà đến khi Khương Phi đem Dạ Thần trở thành người bạn duy nhất có thể tin cậy không giấu giếm chuyện gì, Dạ Thần lại khuyên cô gia nhập một đoàn đội, mà lý do là, "Cô cần kết giao thêm bạn bè." Khương Phi tuy rằng cảm thấy trừ bỏ Dạ Thần, cô không cần thêm những người khác, nhưng nếu là Dạ Thần đề nghị, cô nguyện ý làm. Cẩm Vinh không chỉ kiến nghị chuyện này, còn trợ giúp cô sưu tập rất nhiều tin tức về đoàn đội của các người chơi, chuyện này hiển nhiên không phải một cầm sư bình thường có thể làm, nhưng Khương Phi lại làm lơ tất cả những thứ không thích hợp, thậm chí trong lòng âm thầm cảm động những chuyện Dạ Thần làm vì mình. Dạ Thần cuối cùng lựa chọn một nhóm người chơi chính trực thiện lương, gia nhập được hay không còn phải xem bản lĩnh Khương Phi. Khương Phi thực lực không yếu, đã là chú thuật sư có thanh danh trong Không Khư, xem Dạ Thần vì mình làm nhiều chuyện như vậy, Khương Phi cũng nguyện ý nỗ lực. Thực mau được đoàn đội kia tán thành, thành công gia nhập. Còn Dạ Thần, nàng nói sẽ tạm thời nghỉ ngơi trong chốc lát, nhóm kẻ thù đông đảo của Dạ Thần trong khoảng thời gian này cũng sẽ không dễ dàng tìm được bọn họ, Cẩm Vinh khuyên Khương Phi cùng đồng đội ở chung hòa thuận, rất nhiều chuyện một người không thể tự mình lo liệu hết. Khương Phi nghe được lời Dạ Thần, cộng thêm sau một thời gian cùng Dạ Thần ở chung, tính tình đã tốt lên rất nhiều, tuy rằng đối với người xa lạ còn có chút lãnh đạm, nhưng cũng không đến mức giống như trước như vậy. Khương Phi ở đoàn đội mới hòa nhậ cũng nhanh, bởi vì thực lực của cô nàng rất mạnh, càng được mọi người tín nhiệm, trở thành đại vương bài của đoàn đội. Bản thân Khương Phi cũng dần phát hiện, buông lỏng tâm phòng bị, cảm giác cũng không tồi. Hai tháng sau, Khương Phi gặp lại Dạ Thần, trong lòng vẫn là kích động vui sướng, nhưng trên mặt đã bình thản nhiều, Cẩm Vinh nhìn chú thuật sư áo lam, nàng đã thay đổi rất nhiều, không còn hơi thở bén nhọn đến cơ hồ muốn làm tổn thương người khác, mượt mà ôn hòa hơn rất nhiều.Đoàn đội của Khương Phi cũng biết đến cầm sư Dạ Thần, một NPC ra tay rất hào phóng, từ trong miệng Khương Phi mới biết Dạ Thần là NPC, bọn họ cũng rất chấn kinh bởi vì cơ hồ rất hiếm NPC có tính chất đặc biệt, không khác người thường chút nào. Đoàn đội của Khương Phi cũng chỉ có thể cảm thán công ty game thật hao tổn công sức. Đến nỗi cùng Khương Phi quan hệ tốt như vậy, NPC hẳn là đã giúp nàng rất nhiều. Gặp Dạ Thần, Khương Phi liền mặc kệ bọn họ cùng Dạ Thần đi chơi. Đoàn đội cũng chỉ là trêu chọc một chút. "Dạ Thần, ta cùng ngươi nói, bạn trai cũ của ta cư nhiên lại mang theo cái kia Từ Mặc ở trước mặt ta lung lay, tuy rằng là trường học vũ hội, ai đều có thể đi đi, nhưng ta chính là sinh khí. Ta vô pháp tha thứ hắn đối ta phản bội, bất quá, ta không có khi dễ bọn họ, Dạ Thần, ta có phải hay không càng ngày càng tốt tính." Cẩm Vinh cười tủm tỉm địa đạo. "Đúng vậy, tính tình cô càng ngày càng tốt, mỗi người có thể suy đồi, cũng có thể trở nên tiến bộ." Nghe được lời khen của Dạ Thần, tâm tình Khương Phi càng tốt, cô đương nhiên không phải khoan dung với người khác, cô chỉ là hy vọng bản thân ở trước mặt Dạ Thần là người tốt. Dạ Thần sẽ không phản bội mình. _____ Nhưng mà cho đến ngày nọ, Khương Phi trở lại khách điếm, nhìn thấy phân nửa người trong đoàn đội bị thương, nằm trên giường. "Bọn họ làm sao có thể biết chúng ta có tử ngọc tinh? Còn phục kích riêng chúng ta?" Đội trưởng vừa chữa thương cho các thành viên, vừa buồn bực nói. Tử ngọc tinh là đạo cụ máu chốt nhất của nhiệm vụ cấp hoàng im mà bọn họ muốn đi khiêu chiến lần này, nhiệm vụ kia chính là Không Khư thế giới "Đại niên kỷ", nhiệm vụ các người chơi tha thiết muốn chinh phục. Tìm không ra nguyên nhân, toàn bộ đoàn đội đều có chút bất an, tựa hồ có một tầng khói mù bao phủ trên đầu. Càng về sau càng gặp nhiều phục kích, kiếp sát, làm bọn họ nguyên khí đại thương, vài đồng đội đều trực tiếp bị giết offline. "Nếu không, chúng ta đem đồ vật giao ra đi thôi." Đội trưởng cuối cùng trầm trọng nói, "Chỉ có thể như vậy." Mặt khác đồng đội im lặng nói, Khương Phi cũng không thể nói gì hơn. Bọn họ cùng đối phương ước định địa điểm thời gian giao đồ vật, Khương Phi cũng đi, nhưng cô không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy. Người chơi có mặt đều bị quan gia vây sát, tử ngọc tinh bị thu vào quốc khố. Thế giới Không Khư nguyên lai còn có quốc gia triều đình, các người chơi bừng tỉnh nhớ tới, chủ yếu là cảm giác tồn tại quá mỏng yếu, người chơi cũng rất ít khi lựa chọn bản đồ có độ khó cao như vậy. Hai phía người chơi đều bị quan phủ vây chặt, mà càng khiến Khương Phi bất ngờ, chính là... "Riêng nàng không cần bắt." Dạ Thần bỗng nhiên xuất hiện, cũng chính là Cẩm Vinh, nói với quan viên áo tím. Mà nàng trong lời cô chính là người chơi Phi Ngôn, Khương Phi.Khương Phi cùng đồng đội còn chưa phản ứng lại đây, một đoàn đội khác liền nháo lên, chỉ vào Khương Phi liền mắng, "Cô bán đứng bọn tôi." "Các người nói cái gì vậy?" Đồng đội Khương Phi còn muốn che chở cô, lại nghe đối phương cười nhạo nói, "Các ngươi còn không biết đi, là cô ta đem chuyện các người có tử ngọc tinh còn có danh sách trang bị nói cho chúng ta. Cho nên chúng ta mới có thể dễ dàng xử lý các người như vậy." Khương Phi có lẽ vĩnh viễn cũng không quên được, ánh mắt cuối cùng của đồng đội khi nhìn cô, ánh mắt nhìn kẻ phản bội, mà cô, không có lời nào để biện minh. Các người chơi bị quan phủ bắt, tương đương với mạt sát, mất đi một lần sinh tồn. Khương Phi nghe được âm thanh toàn bộ đoàn đội bị diệt, trừ một mình cô. Mà hết thảy đều là bởi vì, Dạ Thần. Bản thân tin tưởng Dạ Thần như vậy, đem đối phương trở thành người bạn duy nhất, vì sao lại muốn hãm hại cô? Khương Phi có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng nói ra chỉ có một câu, "Vì sao?" "Vì sao? Bởi vì tôi thích." "Cô không phải cảm thấy người khác lúc nào cũng muốn phản bội cô hay sao? Cha mẹ, anh trai, bạn bè, còn có người trong lòng. Hiện tại cô đã biết cảm giác ấy ra sao, bị người phản bội." Cẩm Vinh nhẹ nhàng xoa gương mặt tái nhợt của đối phương, ôn nhu nói. "Đã biết cảm giác làm nạn nhân thực sự là thế nào, thì đừng như vậy nữa Khương Phi." "Tự biết trân trọng những gì mình có đi." Khương Phi như mất đi khả năng phản ứng, ngồi bất động ở trên mặt đất, nghe được thanh âm hệ thống bên tai, "Người chơi đã chịu thương tổn tinh thần +99999, cảnh cáo, cảnh cáo, người chơi Phi Ngôn xuất hiện tình trạng rối loạn tinh thần, vì bảo đảm an toàn của người chơi, bắt đầu cưỡng chế offline trong...3...2..." Cẩm Vinh nâng tay lau đi nước mắt trên khóe mắt Khương Phi, "Đừng khóc, đi xin lỗi bọn họ đi, sau đó...... Tới hận ta." Chỉ có để Khương Phi nếm được thương đau, cô nàng mới có thể biết được những thứ trong quá khứ đều không có nghĩa gì, những người mà cô nàng luôn chán ghét, có bao nhiêu tốt với nàng. Chú thuật sư áo lam hóa thành đốm sáng, biến mất. "Người chơi Phi Ngôn còn 2/3 cơ hội sinh tồn" _____ Khương Phi đổi tính, người gặp cô nàng mấy ngày này đều nói vậy. Khương Phi đi bệnh viện xin lỗi nữ sinh cùng có cha mẹ nữ sinh bị cô đánh sứt đầu mẻ trán, gọi điện cho mẹ ở Mỹ, xin lỗi những chuyện năm đó, nếu không phải cô vô cớ gây rối, châm chọc mỉa mai, cha mẹ quan hệ cũng sẽ không tan vỡ. Trong điện thoại, người mẹ nghiện công việc vẫn luôn quát cô lần đầu tiên khóc. Khương Phi còn đi anh họ đã xa cách thật lâu, vì xin lỗi chuyện năm đó, điều tra đời tư của bạn gái anh, anh họ nghe xong lúc sau không nói gì, sau đó lái xe mang Khương Phi đi một chỗ, là nghĩa trang. Nơi đó có mộ Trình Huỳnh, người đã từng là bạn gái anh. Khương Phi từ nhỏ rất dính anh họ, cho nên nghe nói anh họ có bạn gái mới tức giận, tức giận đến cực đoan, tiêu tiền tìm thám tử tư đi tra Trình Huỳnh, nếu là cái gì cũng không tra được, còn có thể nói tiểu hài tử không hiểu chuyện, nhưng cố tình tra được một ít việc, Trình Huỳnh tuổi trẻ phạm sai lầm. Khương Phi quá ngạo mạn, làm trò để chuyện lộ ra trước mặt tất cả mọi người. Trình Huỳnh nói chia tay anh họ, nhưng hai người đã chia tay, anh họ cũng không chủ động cùng Khương Phi gặp mặt. Khương Phi hiện tại mới biết được là vì sao, bởi vì Trình Huỳnh quá yếu ớt, không chịu đựng được đả kích, tự tử. Cha mẹ Khương gia che chở con gái, không muốn để cô biết. _____ Khương Phi thay đổi làm tất cả mọi người kinh ngạc, cũng cao hứng. Mẹ Khương về nước, xem ra quan hệ hai cha mẹ cũng đã tốt hơn rất nhiều, dường như tất cả mọi thứ đều càng ngày càng tốt. Trừ bỏ chấp nhất của Khương Phi với 《 Không Khư 》. *Tác giả có lời muốn nói: npc cùng người chơi bản thân chính là đối lập cùng với nói làm người chơi nhận thức đến npc tầm quan trọng tác giả càng muốn nhìn đến bọn họ bị npc chơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]