Chương trước
Chương sau
Giải Ngư là một game thủ.
Nói về ngoại hình, gã có đôi lông mày dày đậm anh đĩnh, cái mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng, đích thị là một mỹ nam trong mắt người ngoài, lại hài hước vui tính. Nhưng người quen biết đều rõ bản tính gã có bao nhiêu xấu xa, trời sinh lãng tử. Cho dù như vậy, nữ nhân vẫn cứ một người nối tiếp một người như thiêu thân lao đầu vào lửa nhào lên, muốn trở thành duy nhất của gã, mà hết thảy bọn họ cũng chỉ là đối tượng công lược, là trò chơi trong mắt Giải Ngư.
Gã đem tình yêu trở thành trò chơi công lược, đợi đối phương vướng sâu trong vũng lầy, hắn liền dứt khoát bỏ đi, chẳng sợ biểu hiện khi theo đuổi thâm tình hoặc điên cuồng cỡ nào. Tình yêu kết thúc nhanh chóng đến làm người sợ hãi.
Giải Ngư cũng là nhóm người chơi đầu tiên của Không Khư, hơn nữa bởi vì bối cảnh của mình, biết càng nhiều nội tình cũng với ý nghĩa thực sự đằng sau kế hoạch game online thực tế ảo này. Bỏ qua thứ thú vị như vậy, thực sự không phải thói quen của gã.
Giải Ngư ngày thường cũng thường cũng chơi game online, hơn nữa kỹ thuật không tồi, trên thực tế, cũng thuộc về dạng thiên chi kiêu tử kia, am hiểu rất nhiều thứ, cho dù sau khi tiến vào 《 Không Khư 》, người chơi Giải Ngư với ID Giải Ngữ Trần cũng thực mau tiến vào bảng xếp hạng thực lực thế giới, hơn nữa có chút danh tiếng.
Không Khư được xây dựng dựa trên motif thế giới tiên hiệp trong các tiểu thuyết huyền huyễn thường gặp, phân thành chính đạo và ma đạo, cũng các dị tộc, bí cảnh khó lường, nhiệm vụ phong phú hay thay đổi, tân bản đồ liên tiếp được mở ra, làm người chơi đã ghiền, lưu luyến không thôi. Đề tài hot trên mạng lúc nào cũng có bài bàn luận về các đại thế gia cùng môn phái trong game.
Người chơi không thể tự chủ thành lập hiệp hội, mà sẽ có nhiệm vụ yêu cầu gia nhập môn phái hoặc thế gia, tương đương với lựa chọn trận doanh.
Đương nhiên game thực tế ảo Không Khu còn rất nhân tính hóa, không cưỡng chế yêu cầu hoàn thành, chỉ là nhiệm vụ này khen thưởng rất phong phú, người chơi đều lựa chọn nhận nhiệm vụ.
Giải Ngư cũng bắt đầu suy xét chuyện gia nhập thế gia hay là môn phái, thế giới《 Không Khư 》xây dựng nên đích xác chấn động đến hắn, vượt qua cái nhìn trong dĩ vãng của hắn đối với hai từ game online.
Rất nhiều thích quy tắc tiềm tang trong các game online kiểu cũ cũng đều không còn phù hợp, không thể áp dụng với Không Khư, tự mình thành lập thế gia với gia nhập môn phái đều có lợi và hại.
Chưa đợi Giải Ngư ra quyết định, hắn vừa ngẩng đầu liền thấy một thiếu nữ áo vàng đứng giữa vườn mẫu đơn, ánh nắng chiếu lên người nàng như rát vàng, hoa bên cạnh cho dù kiều diễm đến đâu, cũng chỉ làm vẻ đẹp của nàng thêm choáng ngợp.
Hầu hết các NPC trong Không Khư đều có vị trí cố định trên bản đồ, lại có cốt truyện riêng, làm gì có NPC nào lười biếng nhàn tản ở đây ăn không ngồi rồi? Giải Ngư lập tức nhận định đối phương là người chơi mới, lại gần tiếp cận.
Đến nỗi chuyện gia nhập thế gia với môn phái, đã sớm bị Giải Ngư vứt ra sau đầu, không có gì quan trọng hơn mỹ nhan trước mắt.
Chính là thái độ như vậy, mới có thể làm các loại nữ nhân cam tâm bị vây trong trò chơi của hắn.
"Anh là Giải Ngữ Trần."
"Em tên gì?" (khiếp dịch câu này mà da gà tôi cứ sởn hết lên)
"Dạ Thần." Cẩm Vinh nhoẻn miệng cười.
"Em đang làm gì vậy?" Giải Ngữ Trần cố ý hỏi.
Mà đáp án của Cẩm Vinh cũng ngoài hắn dự kiến, "Tôi đang xem mặt trời trong Không Khư có thể chiếu sáng bao lâu."
"Sao có thể?" Giải Ngữ Trần không khỏi cười nói.
Hai người kết bạn nhanh đến mức người thường không thể tưởng tượng nổi, nhưng Giải Ngữ Trần cùng Cẩm Vinh lại đều không chút nào để ý, có lẽ cả hai người đều không bình thường đi.
Giải Ngữ Trần mời Dạ Thần đồng hành, Cẩm Vinh vui vẻ đáp ứng.
Trong Không Khư, chuyện kết bạn cùng nhau làm nhiệm vụ cũng không hiếm thấy, nhưng hai người đều dung mạo xuất chúng, liền có chút hiếm lạ, dung mạo trong trò chơi cùng trong hiện thực mô phỏng giống tới tám phần, chỉ khác nhau ở chỗ màu tóc, màu mắt, rốt cuộc hoàn toàn giống nhau cũng không quá thú vị.
Người chơi còn phải sự dụng số căn cước của mình ngoài đời thực đăng nhập. Đây cũng là nguyên nhân Giải Ngữ Trần ngay từ đầu đã chủ động tiếp cận.
Trong lịch sử game của hắn, Giải Ngư chưa gặp được cô gái nào xuất sắc hơn Cẩm Vinh, không có ai xinh đẹp hơn, cũng không có ai có khí chất hơn.
Nếu Dạ Thần chỉ là một mỹ nhân xinh đẹp, nhan khống Giải Ngữ Trần cũng chỉ kiên trì được ba năm ngày, nhưng Dạ Thần lại không phải, thông minh, kiến thức, tài hoa đều làm Giải Ngữ Trần kinh ngạc, cùng cô nói chuyện vĩnh viễn cũng không làm người cảm thấy phiền chán.
Giải Ngữ Trần ở trong hiện thực cũng chưa từng gặp được người nói chuyện tương thích với bản thân như vậy, gã ở cùng Dạ Thần ba ngày, bảy ngày, mười bốn thiên, càng lúc càng lâu, thậm chí hắn ẩn ẩn còn hy vọng có thể ở cạnh đối phương lâu thêm một chút.
Chuyện này với Giải Ngư mà nói quả thực không thể tưởng tượng được, hắn thường nói, cá vàng ký ức chỉ có bảy giây, thời gian vui vẻ đến mấy với hắn cũng sẽ không vượt qua bảy ngày. Nhiều nhất bảy ngày, liền đủ để cho nhiệt tình của hắn đối với một người thiêu đốt hầu như không còn.
Những cô gái qua lại trước kia đều là như thế.
Kể cả vô số những người chơi nữ gặp trong Không Khư, cũng không có ngoại lệ.
Mà Dạ Thần thì khác, gã thậm chí còn mở lòng với cô.
Giải Ngư tự nhủ, đó là bởi vì Dạ Thần không yêu hắn, đúng, hắn từ trong mắt cô không nhìn ra một nửa tia tình ý, chỉ có mỹ lệ mông lung hư ảo, cô cùng hắn nói chuyện trời đất, cùng nhau đánh lui người chơi tiến đến khiêu chiến, thậm chí cô còn cho phép hắn ở một bên nghe cô chơi đàn.
Dạ Thần vẫn luôn mang theo một cây đàn cổ, từ lời của cô, Giải Ngữ Trần cũng xác định cô là cầm sư, lực phòng ngự thấp lực công kích cơ hồ bằng không, chỉ là một loại chức nghiệp tương đối dễ kiếm tiền.
Hắn không khỏi cười Dạ Thần vận khí tệ như vậy, vừa online liền nhận được chức nghiệp như vậy, không giống hắn có được chức nghiệp tốt, còn vào được xếp hạng top 10 người chơi—— kiếm khách, bởi vì là phiên bản beta, người chơi tạm thời không thể sửa đổi chức nghiệp. Giải Ngữ Trần lại âm thầm ghi tạc trong lòng, thời điểm đánh quái thăng cấp hoặc là cùng người chơi pk, hắn đều sẽ bảo vệ Dạ Thần.
Nhưng Giải Ngữ Trần không nghĩ tới, Dạ Thần cư nhiên thật sự biết đánh đàn, hơn nữa đàn rất khá.
Cô khi khảy đàn không nói một lời, chỉ là lẳng lặng mà đàn, phảng phất là đàn cho một mình bản thân.
Giải Ngữ Trần suy đoán, Dạ Thần ở trong hiện thực nhất định là một cô gái có tài, nhã nhặn lịch sự văn nhã như thế, một khúc đàn sau, hắn hỏi: "Khúc đàn này tên là gì?"
Cẩm Vinh lắc lắc đầu, "Không có tên."
"Khúc nhạc dễ nghe như vậy, không lấy tến quá đáng tiếc đi." Hắn trêu chọc cười nói.
Cô hơi nghiêng đầu nhìn hắn, "Vậy kêu Giải Ngữ Trần đi, ý là giải thoát."
"Đây là tên gì?" Giải Ngữ Trần gần như đứng hình vì bất ngờ, nhưng tim trong lồng ngực đập bang bang như muốn nhảy khỏi lòng ngực.
Cẩm Vinh cười nói, "Chỉ là cảm thấy cái tên này rất dễ nghe."
Giải Ngữ Trần cảm thấy mình đã mắc bẫy rồi, hơn nữa còn rất khó có thể thoát ra.
Lần sau hắn nhất định phải hỏi tên thật của cô, hắn muốn biết tên, biết thêm nhiều thứ về cô.
Nhìn đến Giải Ngư từ trong phòng đi ra, cười với vẻ mặt xuẩn manh, người nhà đều sợ ngây người.
Nguyên lai con trai / em trai còn có một mặt này.
"Tiểu Ngư, làm sao vậy?" Giải đại ca cẩn thận hỏi, Giải Ngư gần dây say mê một cái game online thực tế ảo là chuyện cả nhà đều biết, Giải đại ca cũng biết 《 Không Khư 》 rất hot, hắn quen biết rất nhiều người trầm mê trong trò chơi đó, nhưng một trò chơi cũng thể làm người thay đổi nhiều như vậy chứ.
"Em gặp được một cô gái trong trò chơi."
Giải Ngư tự cho là bản thân biểu hiện thực bình tĩnh, trên thực tế vẻ mặt kích động vui mừng của hắn mọi người đều có thể nhìn ra. Nhà họ Giải lại lần nữa sợ ngây người.
Giải Ngư là người ai, làm người thân bọn họ hiểu rõ, Giải Như bề ngoài phong tao lãng tử nhưng trái tim hắn thực sự lương bạc, chỉ là chuyện tình cảm này, bọn họ cũng không tiện nhúng tay.
Người như vậy, cư nhiên nói, hắn thực sự thích một người.
Cha mẹ Giải Ngư đều thật cao hứng, con trai rốt cuộc nguyện ý yên ổn xuống, dụng tâm với chuyện tình cảm, bọn họ nhìn ra được, lần này Giải Ngư là nghiêm túc, cho nên chẳng sợ chuyện yêu đương trên mạng có bao nhiêu không đáng tin, ít nhất so với trò chơi tình cảm của Giải Ngư lúc trước đáng tin cậy hơn.
Giải Ngư rơi vào lưới tình cũng lôi kéo anh trai Giải Trạch nói rất nhiều chuyện liên quan đến Dạ Thần, ở miêu tả của hắn, Dạ Thần giống như một đóa hoa giải ngữ (hiểu lòng người),cô giống sao trời sáng rọi, giống như hết thảy sự vật tốt đẹp nhất.
Giải Trạch mà muốn hôn mê, anh không thể tin lại có ngày bản thân phải dùng câu "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" trên người em trai mình. Đến nỗi đối phương có thích em trai mình hay không, Giải Trạch không để bụng, chỉ cần Giải Ngư học được cách nghiêm túc với tình cảm là được.
Đùa bỡn cảm tình người khác thì chung quy sẽ có một ngày bị đùa bỡn lại, Giải Trạch đủ thành thục, cũng hiểu đạo lý này.
Lãng tử quay đầu, hiện tại còn không muộn.
Giải Ngư lại lần nữa online,ôm tâm tình thổ lộ trong lòng. Gã từ trước vẫn luôn cảm thấy thông báo là chuyện đơn giản mà nhẹ nhàng, nhưng hiện tại đã biết, nếu đối phương là người bạn thật sự trân trọng,vậy hai từ thổ lộ sẽ chẳng có nửa phần liên quan đến hai từ đơn giản.
Vô cùng thận trọng, ôm ấp cảm tình, muốn thật cẩn thận mà đưa cho đối phương.
Dạ Thần vẫn như cũ, mái tóc dài màu bạc, áo choàng màu hoàng kim, lười biếng nhàn tản giống như một chú mèo, phơi mình dưới nắng.
Cho dù biết đối phương không phải đang đợi chính mình, Giải Ngữ Trần vẫn không kìm nén nổi kích động trong lòng, bước nhanh qua,
- Thực xin lỗi, anh tới chậm.
Thích một người, có lẽ là bất tri bất giác cảm thấy bản thân hèn mọn, muốn đối phương thích mình, nhưng lại sợ khiến họ phiền chán.
Khiến Giải Ngữ Trần ngoài ý muốn chính là, Dạ Thần gật gật đầu, "Đúng, đã tới chậm."
"Chúng tôi đã đợi anh một lúc lâu."
Giải Ngữ Trần trong lòng rung động, không nhận ra kì quái trong lời Cẩm Vinh, Dạ Thần đang đợi hắn, chẳng lẽ là......?
Giải Ngữ Trần nhìn chằm chằm cô, mở miệng nói, "Anh có chuyện muốn nói với em."
Cẩm Vinh hơi hơi nhấc mày, sau đó ánh mắt dời về phía sau hắn, Giải Ngữ Trần cuối cùng cũng chú ý tới không thích hợp, xoay người sang chỗ khác, phát hiện từ bìa rừng xuất hiện một đám người chơi nữ hùng hổ.
Hơn nữa Giải Ngữ Trần thực xấu hổ phát hiện những người chơi này hình như có chút quen biết.
Là bạn gái cũ của hắn, kể cả trên mạng lẫn ngoài đời thực.
"Giải Ngư, tôi cuối cùng cũng tìm được anh." Một người chơi nữ ngữ khí buồn bã nói.
Giải Ngữ Trần mồ hôi lạnh đầy đầu, hắn vận khí thật tồi tệ, thời điểm tỏ tình lại bị bạn gái cũ tới vạch mặt. Lúc chia tay tuy rằng có chút không thoải mái, nhưng bọn họ cũng sẽ không đến mức tức giận như vậy chứ?
Còn Dạ Thần, mong là cô sẽ không nghe lời bọn họ mà hiểu lầm, lúc trước hắn không đúng, nhưng hiện tại hắn muốn sửa sai, hắn sẽ không lại đem tình yêu coi như trò chơi, càng sẽ không lăng nhăng trái ôm phải ấp.
Giải Ngữ Trần càng nghĩ đến một chuyện khác, Dạ Thần lực công kích thấp, khả năng công kích không cao, nếu quần ẩu bọn họ khó có thể chống cự được.
Giải Ngữ Trần nhấc kiếm, chắn trước mặt Dạ Thần, ánh mắt lạnh lùng, "Có thù oán tìm ta, không liên quan đến người khác."
Một người chơi nữ mặc áo đỏ lập tức lên tiếng nói, "Chúng tôi đương nhiên sẽ không làm tổn thương người đã giúp đỡ mình, ngược lại là lần này phải cảm ơn Dạ Thần."
"Không cần cảm ơn, nhớ trả thù lao là được." Cẩm Vinh ngồi ở trên tảng đá cười nói.
"Dạ...... Thần, em nói cái gì?" Giải Ngữ Trần không dám tin vào tai mình mà xoay người nhìn cô. "Kỳ thật tôi cũng không có làm gì, chỉ là nói cho các cô ấy, Giải Ngữ Trần chính là Giải Ngư mà thôi, không nghĩ tới, lại có nhiều người muốn tìm anh như vậy."
Đôi mắt hơi nhíu lại nhìn Giải Ngữ Trần, "Giải Ngư anh thật đúng là làm người kinh ngạc."
Trong đôi mắt cô chỉ có cười cợt, khiến tâm tình Giải Ngữ Trần ảm đạm xuống, cả người như đóng băng, vì sao...?
Roi dài từ phía những cô gái kia đột nhiên quất về phía Giải Ngữ Trần, lại bị kiếm trong tay hắn ngăn lại.
Ánh mắt hắn một mảnh lạnh lẽo, "Ân oán với các người, chúng ta tính sau."
Người chơi nữ áo đỏ hừ lạnh nói, "Vậy phải xem anh có cơ hội đến lần sau hay không."
Đến lúc này, hắn tự thân khó bảo toàn, còn muốn tìm người khác gây phiền toái.
Nhưng mà Giải Ngữ Trần kiếm đã động,
Kết cục của ngày hôm nay, trừ phi bọn họ giết nhau đến offline, nếu không kết thúc, hắn sao có thể tìm Dạ Thần đang thảnh thơi ngồi ở trên tảng đá nhìn bọn họ hỗn chiến nói cho ra nhẽ một lần.
Hắn phải hỏi rõ vì sao cô lại làm như vậy?
Giải Ngữ Trần trong lòng càng phẫn nộ, kiếm liền càng tàn nhẫn, một người lại một người dưới kiếm của hắn hóa thành những điểm sáng, biến mất.
Phạm vi hỗn chiến còn chưa lan đến chỗ Cẩm Vinh đang ngồi, nhưng mà cô vẫn nhẹ nhàng nhảy lên trên cành cây, tìm cho mình một vị trí tốt hưn, có thể bao quát cảnh đám người kia hỗn chiễn, mà không, nói đúng ra là cảnh đánh hội đồng Giải Ngữ Trần.
Trong tình thế nguy cấp như vậy, Giải Ngữ Trần như cũ không rơi xuống thế hạ phong,
"Không hổ là người chơi thứ chín trong bảng xếp hạng, Giải Ngữ Trần." Cẩm Vinh cười tủm tỉm mà khẽ thở dài.
《 Không Khư 》thật sự còn đặc biệt ở chỗ, mô phỏng trăm phần trăm cảm nhận của người chơi, bao gồm cả đau đớn.
Cảm giác đổ máu, cảm giác vũ khí lạnh xẹt qua da thịt, làm người sợ hãi lại kích thích.
Đêm đã về khuya, trăng tròn treo trên đỉnh trời.
Mình đầy thương tích, Giải Ngữ Trần đứng lặng, bóng đêm che khuất làm người không thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt hắn lúc này, miệng vết thương nhiều hơn bất kì trận chiến lớn nhỏ nào từ khi tham gia Không Khư đến giờ, nhưng hắn đã không cảm giác được đau đớn, bởi vì trái tim cũng đã bị người đào rỗng.
Bị cướp đi rồi bị hung hăng xé nát.
Giải Ngữ Trần kéo trường kiếm, đi đến chỗ Dạ Thần, mà đối phương vẫn không chút để ý xem xong toàn bộ quá trình,
"Vì sao?" Giải Ngữ Trần giọng nói thoát ra từ yết hầu khô khốc, trầm thấp, gần như nức nở.
Thù lao gì đó, sao có thể? Bọn họ cùng nhau tổ đội đánh quái, rớt bao nhiêu tài bảo vật phẩm, Dạ Thần cũng không thèm nhìn tới.
Cẩm Vinh nhẹ nhàng phiêu diêu từ trên cây bay xuống, vẻ mặt cười tủm tỉm đáp, "Vì sao à? Anh có thể coi đây là nhiệm vụ phụ của tôi, hoặc là thuộc tính phụ của chức nghiệp cầm sư cũng được."
"Tôi cũng không phải là một cầm sư bình thường nha, cầm sư Dạ Thần, là danh hiệu, không phải ID, rốt cuộc......"
"Tôi là một NPC."
Trong không gian hư ảo, có gì đó ầm ầm sụp đổ.
"Người chơi đã chịu thương tổn tinh thần +99999, cảnh cáo, cảnh cáo, người chơi Giải Ngữ Trần xuất hiện tình trạng rối loạn tinh thần, vì bảo đảm an toàn của người chơi, bắt đầu cưỡng chế offline trong...3...2..."
Không cần, hắn không cần offline, trước khi hỏi cho rõ ràng, trước khi giết đối phương, cái gì mà NPC chứ, đều là lừa gạt, hắn sao có thể yêu đơn phương một NPC.
Dạ Thần là tồn tại chân thật, từ đầu tới đuôi cô đều ở lừa hắn, không có cái gì là thật hết.
Nhưng mà trước khi hắn chạm tay được vào Dạ Thần, bản thân trong nhát mắt cũng hóa thành những chùm sáng, biến mất.
"Người chơi Giải Ngữ Trần đã bị mạt sát, còn 2/3 cơ hội sinh tồn, mời đăng nhập sau 1h offline."
Người trên kênh thế giới của Không Khư cũng nhanh chóng nhận ra biến hóa trên bảng xếp hạng, người chơi thứ chín Giải Ngữ Trần đã biến mất. Không Khư còn chưa hoạt động bao lâu, thực lực cường hãn như vậy đã bị mạt sát, cấp bậc Thanh Linh, kinh nghiệm tích lũy toàn bộ mất sạch, lần nữa lấy thân phận tân thủ tham gia.
"Ai giết Giải Ngữ Trần vậy?"
"Chẳng lẽ là vị đại thần nào đứng trước hắn?"
"Nhưng đại thần top 10 đối chiến, chẳng lẽ một chút tiếng gió cũng không có."
"Có thể là Giải Ngữ Trần không cẩn thận tự ngoẻo?"
"Thật tò mò, phó bản nhiệm vụ khó đến mức nào mới có thể giết đại thần cấp thanh linh chứ?"
......
Nhìn đến một câu này, mọi người im như ve sầu mùa đông, vài người chơi trong top 10 cũng chú ý đến chuyện này hơn, có thể làm chết Giải Ngữ Trần, chưa chắc không thể giết chết bọn họ.
Mà thấy Giải Ngữ Trần tràn đầy oán hận biến mất, thân là đầu sỏ gây tội, Cẩm Vinh mò mẫm lấy ra một cái gương thủy tinh nhỏ, soi một chút,
Ánh mắt lạnh nhạt vừa rồi, thực không tồi.
So với Không Khư bí cảnh đếm không hết, vẫn là chơi đùa người chơi thú vị hơn nhiều.
Trong căn phòng xa hoa, Giải Ngư thất hồn lạc phách ngồi trên sàn nhà, dựa vào khoang trò chơi.
NPC, Dạ Thần cũng thật lợi hại, biết như thế nào mới có thể làm hắn thống khổ nhất, hối hận mọi thứ bản thân từng làm.
Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Dạ Thần, hắn đã chết một lần cũng không, còn có hai lần nữa, cho dù là NPC, hắn cũng nhất định phải giết cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.