(6)
"Không phải như anh nghĩ đâu." Hứa Bồng giải thích, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Viên Khả hận sắt không thành thép, nhìn lão học đệ, tốt xấu cũng là trong vòng lăn lộn nhiều năm, cư nhiên dùng tài lực bồi tới trên người một tiểu nghệ sĩ bảy tám tuyến.
"Hứa Bồng, tôi nói cho cậu biết, đừng nhúc nhích thiệt tình, nếu không bị tổn thương như thế nào thương cũng không biết được đâu."
Học đệ này của hắn tính tình quá đơn thuần, lại là người hiền lành, rõ ràng có nghệ sĩ tốt trong tay, hơn nữa vận khí không tồi, nhưng lăn lộn mấy năm cũng chỉ là cái bộ dáng nửa vời này, Viên Khả cũng có tâm kéo hắn một phen,
"Ninh Cẩm Vinh nhân vật này nếu là diễn tốt, hẳn là cũng sẽ hỏa một phen, đến lúc đó là thiệt tình vẫn là giả ý, cậu lại xem đi. "
Hứa Bồng cố chấp nói, "Viên ca, Cẩm Vinh sẽ là một diễn viên tốt."
"Được rồi đi." Viên Khả bất đắc dĩ mà nhìn hắn một cái.
Bị sư huynh làm cho tâm phiền ý loạn, Hứa Bồng trở lại bên cạnh Cẩm Vinh, lúc này cô đang quay cảnh đầu tiên, Dao Trì thịnh hội.
Nhìn thấy Ninh Cẩm Vinh đứng giữa các vị diễn cốt lâu năm không chút nào rơi xuống hạ phong, cũng ẩn ẩn có khí tràng của chính mình, Hứa Bồng không khỏi lộ ra ôn nhu tươi cười, hắn tin tưởng, Ninh Cẩm Vinh nhất định sẽ trở thành đại minh tinh vạn chúng chú mục.
"Cut, được, quá." Văn Đạo quay một lúc, rốt cuộc vừa lòng mà ngừng lại.
Cẩm Vinh từ lúc thoát ly trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1123051/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.