(1)
Trong căn phòng đơn tối nhỏ chật hẹp, không khí tràn ngập mùi hư thối pha lẫn mùi rượu, phòng khách không lớn càng khiến chiếc sopha đặt giữa nhà thêm vẻ chen chúc, một cô gái nằm bất động trên sopha người như một khối tử thi.
"Ninh Cẩm Vinh, Ninh Cẩm Vinh..." Người đứng bên ngoài gõ cửa vài cái, không thấy tiếng đáp lại, cả người có chút nóng nảy.
Nhưng mà "tử thi" đang nằm trên sopha lỗ tai hơi hơi giật giật, vẫn như cũ không bò dậy.
"Cậu biết tiểu cô nương phòng này sao?" Bên ngoài lại nhiều thêm tiếng nói của một phụ nữ trung niên.
"Đúng vậy, cháu là người đại diện của cô ấy, tên Hứa Bồng, đây là giấy chứng nhận của cháu..." Nam tử trẻ tuổi trên sơ mi trắng dưới quần jean, cũng chính là Hứa Bồng cười làm lành nói.
"Đã là người đại diện của cô ta, vậy tiện giao luôn hai tháng tiền nhà cô gái kia khất nợ chưa trả đi."
"...À được..."
"Không nhiều lắm, hai ngàn năm." Bác gái lập tức nhiệt tình lên, "Này, tôi liền đưa chìa khóa cho cậu, chính cậu mở đi, cũng không biết cô kia có ở trong phòng không, tối hôm qua..."
"Cảm ơn dì." Hứa Bồng bởi vì thói quen nghề nghiệp mà lễ phéo tạ hỏi.
Hứa Bồng vừa mở cửa đã xộc vào mũi một hương vị kì dị, sợ tới mức lùi về phía sau hai bước, Ninh Cẩm Vinh không phải là luẩn quẩn trong lòng đi?
Ý niệm này vừa lóe lên trong đầu, Hứa Bồng cũng bất chấp hương vị kia, vọt vào, chờ đến nhìn thấy cô gái mặc váy dài trắng như tử thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1123046/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.