" Nàng ấy còn có thể suy nghĩ trước được tình huống này sao, không thể xem thường được mà." Quang Đăng đăm chiêu suy nghĩ, khóe miệng khẽ cười dường như thích thú với những chuyện của cô.
- Được rồi, nếu các nàng đều đã xin cho hắn vậy cho hắn lấy công chuộc tội, tìm tất cả những kẻ có liên quan đến chuyện này xử lý cho ta. Không ổn thỏa thì ngươi mang cái đầu đến tìm ta.
- Tạ chủ long ân, tạ hoàng thượng tha mạng.
Ngô Từ nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt ngay lập tức trở nên sắc lạnh mà nhìn đám nô tài:
- Còn không mau đưa chúng vào phòng tối tra khảo cho ta, dám làm việc này dưới mí mắt ta coi ta là kẻ đã chết rồi sao.
Bọn chúng được bịt miệng dẫn đi, như thể không để phát ra tiếng làm phiền đến người bên trong nghỉ ngơi. Quang Đăng đã vào từ lâu, thấy cô hôn mê trên giường cũng chẳng thể nán lại chỉ dặn dò người dưới chăm sóc kỹ càng rồi về lại thư phòng xử lý chính sự.
Ngày hôm sau, tin cô tỉnh lại ngay lập tức được truyền tới, Quang Đăng đặt bút xuống phất áo đi thăm cô. Nhìn cô đang uống thuốc, gương mặt nhìn mình cười rạng rỡ, hắn bất chợt không biết nên tiến đến hay không. Cô nhanh chóng mở chăn chuẩn bị rời giường hành lễ thì nhanh chóng bị ngăn lại:
- Nàng nằm yên đó cho ta.
Quang Đăng tiến tới, nắm lấy tay cô rồi ngồi bên giường, khuôn mặt cô trắng bệch tiều tụy thân hình mảnh mai khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/3502424/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.