“tỷ ấy nghĩ gì mà lại vui vậy nhỉ?” Nhìn cái nụ cười sắp rộng ra đến tận mang tai của Thanh Nhi mà cô không biết phải nói sao. Cô không hiểu nổi trong cái đầu nhỏ của nữ chính chứa thiên quân vạn mã gì nữa. Tối hôm ấy, giống hệt như những gì cô muốn, 2 con chuột nhỏ đã bị tóm gọn trong sự hoang mang lo lắng. Khi nhìn thấy Thanh Nhi đứng nhìn mình giống như thể sắp giết đến nơi thì họ khẽ run nhưng vẫn khá cứng miệng:
- Mấy người làm gì vậy chứ? Chúng tôi làm gì sai mà hai người lại bắt chúng tôi lại như vậy hả?
Khuôn mặt âm u mang theo khuôn miệng cười lạnh lẽo khiến ai nhìn vào Thanh Nhi lúc này cũng khiếp sợ, đến ngay cả Thu Cúc cũng phải bất giác rùng mình cạn lời “Tiểu thư của tôi ơi cô đâu cần dùng cái khuôn mặt khủng bố đó chứ. Đến ngay cả tôi cũng sợ rồi đây này”. Thanh Nhi lạnh nhạt cất lời, ánh mắt giống như nhìn những động vật ghê tởm:
- Du phi dạo này vẫn tốt chứ?
Nghe đến hai từ Du phi khiến hai nô tỳ nhìn nhau toát mồ hôi lạnh, khuôn miệng như cố gắng cười tự nhiên nhất có thể:
- Du…Du Phi gì chứ, chúng tôi là người của cung Linh Trúc mà.
Kẻ còn lại cũng cứng miệng nhìn về phía những cung nô khác:
- Ta cùng các cô cùng nhanh vào Linh Trúc khác, các cô làm ơn…
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng cùng ánh mắt sắc bén, chúng biết chúng đã đi vào hố lửa, mà hố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/3458223/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.