Mọi người đều gật đầu đồng ý, dường như nỗi sợ về con vật đó đã bao trùm lên không khí khiến nó ngột ngạt đến khó tả. Cô lại khác dựa mình vào gốc cây bình tĩnh mà quan sát tình hình xung quanh dù sao cô cũng khác họ từ nhỏ đến lớn đã đối mặt với vô vàn loài vật nên có thể bình tĩnh xử lý tình huống hơn là những vị con cưng từ nhỏ đến lớn sống trong thành phố xa hoa.
Sau khi thảo luận một hồi giáo viên quyết định đẩy nhanh tiến trình mà không dừng lại nghỉ ngơi nữa, họ sợ rằng nếu học sinh của họ xảy ra bất cứ chuyện gì thì họ sẽ chẳng thể gánh nổi cơn lửa giận của gia đình học sinh mất. Họ xuất phát từ trường đến đây đã 4 tiếng đồng hồ, mất gần một tiếng leo núi là 5 tiếng mới đến được ngôi làng nhỏ xa xôi nằm khuất trong góc núi này. Ngôi làng nằm biệt lập một góc núi người dân dường như vẫn không tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài nên dường như vẫn còn lạ lẫm khi nhìn thấy họ.
Những người trẻ tuổi đã rời làng đi làm xa chỉ còn lại toàn người già và trẻ nhỏ, họ lay lắt vật lộn với cuộc sống khó khăn dường như được cứu trợ khiến họ vui vẻ vô cùng. Giáo viên cũng được phổ cập để dạy chữ cho ngôi làng nhưng không nhiều trẻ được đi học vì cuộc sống bấp bênh khiếp sự giáo dục càng ngày càng khó khăn hơn. Các giáo viên và học sinh khi gặp trưởng làng và bước vào ngôi làng thì đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/3351440/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.