Anh nhìn vào khoảng lặng thẳm sâu nơi khuôn mặt cô đang chiếu rọi, không hiểu sao anh lại cảm giác như lòng mình khó chịu đến vậy. Có lẽ là ghen sao, không là một cảm giác khó chịu không thể diễn tả nổi thành lời, chỉ biết rằng sâu trong thâm tâm anh lại đau nhói đến vậy.
- Tôi....
Dương Hi không biết mình nên nói gì, chỉ im lặng đứng nhìn khuôn mặt u buồn nơi cô. Thực ra hôm nay chính là ngày cô nghe thông báo người yêu cô đã gặp tai nạn vĩnh viễn rời xa cô. Hôm nay chính là một trong những ngày đau khổ nhất cuộc đời cô, khi những nỗi đau và bất hạnh cứ chồng chất.
Ánh mắt cô u buồn nhưng khuôn mặt nhanh chóng bình tĩnh trở lại, quay sang nở nụ cười với Dương Hi nhưng dường như nụ cười ấy rất nhạt nhòa như có như không vậy. Giọng nói cô vẫn đều đều nhưng không mang cảm giác ấm áp nữa:
- Xin lỗi, hôm nay là ngày quan trọng của tôi, là ngày 1 người quan trọng với tôi rời xa thế gian này.
- Ký chủ.
Cô giật mình trước sự hiện diện của Miêu Miêu, hình như cô đã nói những điều không nên nói, đã thể hiện những thứ không nên thể hiện rồi. Miêu Miêu hiện lên dường như nhắc nhở bản thân cô nhiệm vụ quan trọng không nên quá lấn sâu vào những khoảng lặng chua xót.
- Cậu có muốn đi chơi không, có một công viên ở gần đây?
Cô bật cười trước lời an ủi đầy vụng về của Dương Hi, cô cũng đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/3315162/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.