Sau khi thấy cô đã nhận đồ, còn hứa sẽ mặc nó trong đại thọ thì ba người họ an tâm ra về, Xuân Hương cũng đoán được mục đích không tốt lành gì của họ, chỉ là cô chưa định vạch trần mà thôi.
A Man đương nhiên không chịu đựng được như họ, họ mới đi xa khỏi viện tử đã giậm tay giậm chân, khuôn mặt thổi phồng bực tức:
- Tiểu thư, người cũng biết họ không có ý tốt, còn nhận đồ của họ làm gì chứ, Đinh Hương mau đưa ta, ta đem đi vụt.
- Cô đúng thật là, tiểu thư tự có dự tính của mình, cô hấp tấp cái gì chứ.
- Được rồi, Đinh Hương, em đem bộ đồ này bí mật giao cho người của mình, tiến hành làm theo kế hoạch cũ.
- Dạ, tiểu thư.
- Ta mệt rồi.
Nói đoạn cô đi vào phòng, để lại khuôn mặt còn đang ngơ ngác của A Man khiến Xuân Hương cũng phải kéo cô đi làm việc của mình.
- Kí chủ, bọn họ về rồi, cô không sợ họ gây bất lợi cho A Man sao?
- Không sợ, ít nhất phải đợi đến khi sau thọ lễ họ mới thực hiện, nếu họ thực hiện bây giờ không phải là ngu đần quá mức sao, tam tỷ - Kim Dung của ta không dễ đối phó đâu. Ta nghĩ chủ ý cái váy đó là của cô ta đề ra để làm chúng ta mất hoàn toàn thanh danh mà thôi.
- Hả, thế sao cô còn nhận.
- Nếu không nhận ngươi nghĩ bọn họ sẽ nói gì, trong phủ sẽ đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/2791389/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.