Kim Dung ngồi bệt xuống đất, chỉ một đòn khiến cô ta bị hủy hoại hoàn toàn, cái danh tài nữ kinh thành, công dung ngôn hạnh đã bị hủy sạch chỉ trong tích tắc. Cô ta không biết sai ở đâu, mắc lỗi chỗ nào, không hiểu sao cô lại thay đổi nhiều đến thế, chỉ biết cô ta thua rồi, thua sạch sẽ rồi.
- Đa tạ muội muội đã tha thứ không oán trách ta, con xin tuân lệnh phụ thân, ăn năn sám hối bên từ đường.
"Co được duỗi được, lấy lùi làm tiến, cô ta cao minh hơn tỷ tỷ mình nhiều, thảo nào trong nguyên tác cô ta có thể lấy được trái tim của tên kia"
Cả ba người gồm cả Chu thị đều được dẫn đi, mọi chuyện đến đó tưởng chừng như là kết thúc, mọi người cũng dần tản ra nhưng lời bàn tán xôn xao đương nhiên vẫn không ngớt khiến không khí vui tươi chớp mắt trôi đi hẳn. Cô cũng xin phép về được nghỉ ngơi, phần nhiều là do dị ứng vẫn còn, tuy khuôn mặt cô đã bớt ửng hồng nhưng thân thể vẫn rất ngứa ngáy.
Trở về A Man đã chuẩn bị sẵn nước tắm cho cô, cơn ngứa khiến cô khó chịu vô cùng chỉ hận không thể xé toạc từng lớp da, Miêu Miêu lúc này cũng hiện lên buông lời chỉ trích:
- Bó tay cô thật đấy, biết là cái thân thể này chỉ cần động vào chút hạnh nhân là đi tong mà vẫn ăn vào, tôi nên chê cô ngốc hay không biết trân trọng tính mạng thế.
- Đừng nói nữa, ta không sao. Chỉ là nhiễm chút hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/2791382/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.