Bởi vì trong lúc huấn luyện quân sự không thể cầm điện thoại, cho nên sau khi Diệp Mộ Sanh cơm nước xong xuôi liền up thông báo tạm off Weibo.
Ngồi ở nhà Diệp Mộ Sanh một lúc, khoảng 1h hai người mới cầm hành lý xuống lầu, sau đó đưa hành lý lên xe của Cố Mạch Hàn.
Ngồi vào xe đóng cửa lại, Cố Mạch Hàn nói với Diệp Mộ Sanh: "Giờ tập trung là ba giờ, còn sớm. Tôi vừa xem những thứ cậu chuẩn bị rồi, khá đầy đủ đấy, nhưng còn thiếu một số loại thuốc thường dùng, chẳng hạn như thuốc hạ sốt, băng cá nhân. Mặc dù có thể không cần thiết, nhưng phòng bệnh còn hơn chữa bệnh, vẫn nên chuẩn bị một ít đi.”
“Hàn Hàn, anh thật tri kỷ.” Diệp Mộ Sanh cười nhìn Cố Mạch Hàn.
Mặc dù nụ cười của Diệp Mộ Sanh nhàn nhạt, nhưng mái tóc ngang trán xoăn tự nhiên, đôi mắt hoa đào sáng ngời, đôi môi mỏng hoàn mỹ hơi giương lên, cùng với giọng nói lanh lảnh, khiến cho Cố Mạch Hàn nhất thời không thể rời mắt.
Tuy ngây ngẩn cả người, nhưng Cố Mạch Hàn rất nhanh hoàn hồn rồi nói: “Chúng ta đến tiệm thuốc trước đi.”
“Được.” Diệp Mộ Sanh gật đầu, sau đó xoay người nhìn về phía trước.
Lúc mua đồ xong trở lại trường đã hơn hai giờ. Sau khi dừng xe, Cố Mạch Hàn mở cốp xe, định giúp Diệp Mộ Sanh lấy hành lý thì một chàng trai diện mạo tràn đầy sức sống đi về phía hai người họ.
Đến gần hai người, khi nam sinh thấy rõ gương mặt của Diệp Mộ Sanh, trong mắt hiện lên kinh ngạc, nhưng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vai-ac-nam-than-dung-hac-hoa/489562/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.