Edit: Tiêu Lạc
Beta: Cá
____________
"......" Quân Khanh Mặc yên lặng nhìn Diệp Mộ Sanh, tuy rằng hắn nghe ra trong lời nói của Diệp Mộ Sanh có chút không thích hợp, nhưng bây giờ lại không biết mở miệng như thế nào.
Thu Chỉ Vọng nhìn thấy một màn Diệp Mộ Sanh giáo huấn Kỳ Đình Tuyết, lông mày y chậm rãi giãn ra, lộ ra tươi cười.
"Sao lại ngây ngốc ở đó?" Diệp Mộ Sanh lúc nào cũng không quên đùa giỡn Quân Khanh Mặc, cậu đưa tay nâng cằm Quân Khanh Mặc lên, nhướng mày nói.
Khóe môi Quân Khanh Mặc không nhịn được cong lên một nụ cười nhạt, dùng tay bắt lấy hai tay của Diệp Mộ Sanh, sau đó ôm Diệp Mộ Sanh vào lòng, dùng ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh: "Hình như ta chiều em quá nên em sinh hư có phải không hả? Thôi, em thích là được"
"Khụ khụ... À thế à" Thu Chỉ Vọng làm bộ ho khan cắt ngang màn tán tỉnh nhau của hai người. Này, hai con người kia, ta và đám người Kỳ gia chưa chết mà?
Ánh mắt Quân Khanh Mặc lạnh lẽo nhìn lướt qua chỗ Thu Chỉ Vọng: "À thế làm sao mà à?"
Sau đó hắn liền cúi xuống hôn ở khóe mắt Diệp Mộ Sanh một cái, nói "Cầm lấy cây đàn đi."
Dứt lời Quân Khanh Mặc đã bay đến chỗ Kỳ Đình Tuyết đang khiếp sợ trợn mắt há mồm, hắn ngồi xuống dùng nội lực đánh vào cánh tay của Kỳ Đình Tuyết.
"Áaaaaaa!" Kinh mạch ở cánh tay đứt đoạn trong nháy mắt, Kỳ Đình Tuyết đau khổ kêu ra tiếng.
"Diệp......Mộ Sanh, ngươi có biết người nào năm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vai-ac-nam-than-dung-hac-hoa/489509/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.