Edit by CTC
Bởi vì mệt nhọc quá độ, thanh âm của Diệp Mộ Sanh có vẻ hữu khí vô lực.
Nhưng thanh âm nghẹn ngào này lại truyền vào trong tai Quân Khanh Mặc là rõ ràng dễ nghe, làm tim Quân Khanh Mặc bắt đầu nhảy lên kịch liệt.
“Nắm lấy tay người, vứt bỏ thế tục, cùng tử cùng quên trong giang hồ. Quân Khanh Mặc, cho ta một cơ hội cũng cho chính ngươi một cơ hội được không?” Diệp Mộ Sanh đem tay đặt ở trên vai Quân Khanh Mặc, nhắm mắt lại ôn nhu nói.
Một cỗ ấm áp dũng mãnh chạm vào tâm Quân Khanh Mặc, chậm rãi hòa tan sự lạnh nhạt của hắn.
Quân Khanh Mặc quay đầu, nhìn bả vai Diệp Mộ Sanh che kín vết thương, trong mắt hiện lên tia tự trách, tay chậm rãi chạm đến trên lưng Diệp Mộ Sanh, gắt gao ôm lấy cậu nói “Xin lỗi.”
Diệp Mộ Sanh, thực xin lỗi, ta sợ mình không bước qua được, lại làm tổn thương ngươi……
“Dược ở trên bàn……” Câu xin lỗi này của Quân Khanh Mặc làm khóe miệng Diệp Mộ Sanh hơi hơi giương lên, rồi buông tâm mà hôn mê.
Bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều của Diệp Mộ Sanh, Quân Khanh Mặc dừng một chút, một bên ôm lấy Diệp Mộ Sanh, một bên vận khởi nội lực chuẩn bị đứng dậy.
Đứng lên trong nháy mắt, Quân Khanh Mặc dùng một tay trống không nhanh chóng nâng chân Diệp Mộ Sanh lên, dùng tư thế bế công chúa đem Diệp Mộ Sanh ôm vào trong lồng ngực.
Diệp Mộ Sanh gương mặt đỏ ửng còn chưa tan đi, trên lông mi thật dài khép kín có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vai-ac-nam-than-dung-hac-hoa/489491/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.