]Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Triệu Hương Phụ vẫn luôn cố chấp mà đi lên tầng 4 của nhà trệt, gõ cửa phòng bạn trai.
Từ trong khe cửa, lộ ra một chút ít ánh sáng yếu ớt.
Triệu Hương Phụ không biết đó có phải là ánh sáng từ cột đèn trùng hợp chiếu vào gian nhà ở, hay trùng hợp trong phòng có một bóng đèn quên tắt.
Nửa giờ trôi qua, sau cánh cửa không có bất cứ phản ứng gì.
Ngôn La nhếch môi, lạnh nhạt đề nghị: "Chị ngu ngốc chờ như vậy thì có ích lợi gì chứ? Trực tiếp gọi điện không tốt sao?"
Triệu Hương Phụ như vừa trong mộng tỉnh lại.
Cô vẫn như cũ mà sợ sệt giống như lúc gặp nạn, ngón tay trắng nõn run run móc di động ra, lại có chút mất hồn mất vía, ngay cả mật khẩu cũng bấm sai rất nhiều lần, ước chừng mười giây sau mới bấm được nút gọi điện.
Khi đề nghị Ngôn La không cố ý hạ giọng, mười giây, thời gian đủ cho người cầm điện thoại điều chỉnh lại tâm trạng.
"Alo? Hương Hương à?"
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Triệu Hương Phụ nhịn thật lâu mới rơi lệ, lập tức không kiềm chế được mà nghẹn ngào hô: "Mã Hào, anh đang ở đâu?"
"Hương Hương." Đầu bên kia điện thoại, Mã Hào thanh âm đè xuống mức thấp nhất, "Anh vừa tìm được một công việc làm thêm mới, làm gia sư dạy kèm tại nhà, lần trước cùng em nói chuyện, anh có nhắc tới việc đi dạy kèm cho cậu bé ba tuổi đó."
Triệu Hương Phụ vốn là một cô gái hiểu chuyện, biết công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vai-ac-boss-toan-benh-kieu/176523/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.