Tống Triều Từ vĩnh viễn không quên được ký ức của ngày hôm đó.
Xe lăn trỏng trơ trên đất, quải trượng bị vứt sang một bên. Người con gái nằm lặng yên ở đấy, máu tràn ra dưới thân như một đóa hoa nở rộ đỏ thắm.
Minibus đột nhiên phát nổ, mảnh vụng bắn tung tóe khắp nơi.
Đó là một buổi chiều vô cùng hỗn loạn.
Anh đần độn nhào qua ôm cô, thân thể lạnh toát như chiếc lá khô vừa bị gió mùa thu thổi qua, run rẩy đến lợi hại.
Tài xế gây chuyện bị cảnh sát bắt đi, không ngừng thanh minh.
"Không phải tôi làm, không phải tôi, là chính cô ta xui khiến tôi lái xe đâm vào! Là sự thật, trên xe có camera hành trình, các người có thể thấy cô ta đã nói với tôi như thế! Tôi không biết tại sao lại như vậy, đột nhiên không thể khống chế thân thể.. Tôi vốn không muốn giết chết cô ta, chỉ muốn hù dọa mà thôi, chỉ định đem cô ta trói lại đùa giỡn một chút.."
Thế nhưng, không có ai nghe những lời giảo biện này.
Bên ngoài vụ tai nạn, mọi người chỉ vào hiện trường vụ án khe khẽ nói nhỏ.
"Thật là đáng thương.."
"Nghe nói là vì cứu vị hôn phu của cô ấy, nên mới bị xe đâm chết."
"Một người chết một người tàn phế, cặp đôi này đúng là thảm quá thảm."
Khi có người muốn kéo Tống Triều Từ ra, anh mở to đôi mắt đỏ bừng, nói năng trở nên lộn xộn, "Cô ấy đang run rẩy, cô ấy còn sống, Ngôn La nói cô ấy rất đau đớn, mau, mau tới cứu cô ấy! Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-vai-ac-boss-toan-benh-kieu/1595413/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.